《锦城篇》原文赏析

  • jǐn
    chéng
    piān
  • [
    míng
    dài
    ]
    liú
    dào
    kaī
  • èr
    shí
    chéng
    róng
    huā
    jǐn
    guān
    chèng
    fán
    huá
  • líng
    guān
    leǐ
    tiān
    shí
    guō
    jīn
    chéng
    jiù
    jiā
  • yuán
    fén
    yǎn
    wàng
    shuǐ
    suǒ
    còu
    jiān
    liù
  • sān
    qiū
    shǔ
    meǐ
    yóu
    yóu
    wàn
    qǐng
    jīng
    dào
    fēn
  • zhōng
    rán
    ráo
    jiāng
    dài
    guì
    chōng
    qiáo
  • páng
    tǐng
    lóng
    shēng
    fēng
    zhě
    绿
    fán
    dān
    jiāo
  • cāng
    sōng
    shí
    dōng
    zhān
    beǐ
    tiào
    biān
  • chèng
    wěng
    qiān
    shān
    fēng
    jīn
    sàn
    yīn
    zhōu
    dào
  • lín
    gōng
    fàn
    chà
    yáo
    xiāng
    wàng
    zhāo
    jiào
    qīng
    yáng
    shàn
    hóng
    zhuàng
  • suǒ
    jiāng
    qiáo
    bái
    shā
    biān
    huí
    lán
    chù
    qīng
    yún
    shàng
  • èr
    jiǔ
    tōng
    mén
    fāng
    guǐ
    wáng
    gōng
    chéng
    míng
  • yán
    piǎo
    miǎo
    miàn
    huá
    cuǐ
    càn
    yìng
    jīn
  • yǒu
    jiǎ
    dāng
    chù
    xiū
    cháng
    láng
    lián
  • táng
    qín
    yùn
    qīng
    yōu
    mén
    shī
    weī
    yán
  • shì
    chán
    suǒ
    huì
    wàn
    shāng
    yuān
    huò
    shān
    luó
    qiān
  • huá
    guàng
    láng
    miàn
    wén
    jūn
    jǐn
    jiān
    xuē
    tāo
    jiān
  • rén
    shì
    jìng
    xiān
    liàng
    zhuāng
    shì
    zhū
    cuì
  • wáng
    sūn
    gōng
    guàn
    jiāo
    shē
    bìng
    peì
    lián
    biāo
    yóu
  • chén
    liáng
    yàn
    jiā
    bīn
    zuò
    liè
    zūn
    leǐ
    yáo
    chén
  • qīng
    lín
    feī
    jué
    hàn
    nòng
    yáo
    zhēng
  • qióng
    shǔ
    zhī
    háo
    shí
    lái
    wǎng
    yǎng
    jiāo
    jié
    chóu
    dǎng
  • jiā
    zàng
    jīn
    xué
    tóng
    shān
    chū
    dié
    guī
    bǎi
    liǎng
  • xiào
    líng
    shǐ
    fēng
    wáng
    shī
    shū
    chuī
    cháng
  • shí
    shì
    fēng
    huài
    hàn
    zōng
    liè
    huàn
    jué
    fáng
  • chún
    sàn
    jìn
    weí
    tiāo
    qiǎo
    báo
    xiōng
    kuáng
    zhēng
    shuō
    hǎo
  • guǐ
    yǐn
    shí
    liú
    xiān
    beì
    diǎn
    xíng
    weǐ
    fèn
    cǎo
  • rén
    shì
    niàng
    chéng
    bǎi
    liù
    cháng
    shé
    fēng
    shǐ
    dōng
    lái
  • jīn
    tāng
    xiǎn
    zhǐ
    dàn
    tiě
    wèng
    míng
    chéng
    xuē
    kaī
  • fān
    jīn
    jiān
    shǒu
    tóng
    jié
    shā
    jiē
    ǒu
  • liú
    dāo
    xià
    xiě
    yǒu
    shēng
    chéng
    shì
    shàng
    rén
    shǒu
  • zeí
    chèng
    zūn
    亿
    zhào
    chóu
    dǐng
    huò
    dāo
    zhēn
    yuè
    liǎng
    qiū
  • jiàn
    gōng
    mào
    cǎo
    lián
    chéng
    shān
    qiū
  • lái
    hán
    leì
    yán
    jiāo
    tiǎn
    jué
  • zhū
    jīng
    jiǎn
    zhī
    máo
    weì
    dào
    huáng
    hūn
    guǐ
    mén
  • suī
    rán
    tiān
    yàn
    shēng
    mín
    è
    qiǎn
    yìng
    nüè
  • leì
    cháo
    gòu
    huà
    huī
    chén
    dài
    peí
  • ruò
    jiāng
    guó
    bìng
    zòng
    yǒu
    biǎn
    nán
    xià
    yào
  • yān
    zaī
    guī
    lái
  • lòu
    lěng
    tóng
    tuó
    chūn
    shēn
  • yào
    hái
    jǐng
    luò
    kūn
    weí
    jiù
    chú
    shì
    cán
    cóng
    cái

原文: 二十四城芙蓉花,锦官自昔称繁华。
灵关玉垒古天府,石郭金城旧帝家。
原隰坟衍望弥博,水陆所凑兼六合。
三秋禾黍美油油,万顷粳稻纷漠漠。
其中物力自然饶,将鱼代米桂充樵。
旁挺龙目侧生荔,丰者绿荑蕃丹椒。
一色苍松四十里,东瞻北眺无边际。
昔称蓊郁千山峰,今散秾阴周道底。
琳宫梵刹遥相望,昭觉青羊擅闳壮。
锁江桥卧白沙边,回澜塔矗青云上。
二九通门方轨途,王宫可拟承明庐。
延阁缥缈面华阙,玉题璀璨映金铺。
亦有甲第当衢矗,修庑长廊连比屋。
堂抚琴瑟韵清幽,门施棨戟威严肃。
市廛所会万商渊,货赂山积罗巨千。
橦华布杂桄榔面,文君锦间薛涛笺。
都人士女竞鲜丽,袨服靓妆饰珠翠。
王孙公子惯骄奢,并辔联镳恣游戏。
吉辰良宴集嘉宾,坐列尊垒肴核陈。
清醥紫鳞飞羽爵,巴姬汉女弄瑶筝。
邛蜀之豪时来往,养交都邑结俦党。
家藏金穴户铜山,出则叠骑归百两。
孝陵爱子始封王,礼乐诗书垂泽长。
时移世易风俗坏,悍宗劣宦决堤防。
淳朴散尽惟佻巧,刻薄凶狂争说好。
衣服诡异饮食流,先辈典型委粪草。
人事酿成百六菑,长蛇封豕自东来。
金汤险隘指弹破,铁瓮名城靴趯开。
藩府腊金缄縢守,同劫乌纱皆木偶。
琉璃刀下血有声,成都市上人无首。
一贼称尊亿兆愁,鼎镬刀砧阅两秋。
已见故宫鞠茂草,可怜枯骨成山丘。
我来含泪复何言,故交殄绝无一存。
诛荆剪棘支茆屋,未到黄昏鬼打门。
虽然天厌生民恶,谴罚不应如此虐。
累朝缔构化灰尘,历代滋培馀瓦砾。
若将医国比医病,纵有扁卢难下药。
已焉哉,归去来。
露冷铜驼泣,春深杜宇哀。
要还井络坤维旧,除是蚕丛鱼凫才。



猜您喜欢

雪山图为刘伯温监宪

元代 虞集

我家成都雪山东,公家张掖雪山北。
吴船谁载郑广文,起写昆崙半天白。
张掖雪融草木长,禾生陇亩刍牛羊。
烽火连台拟楼观,江海微茫秋练光。
看书东观夜如水,太乙然藜照图史。
从游冠带文武备,斐然四郡良家子。
君不见黄河奔流百谷盈,神禹疏凿中州平。
极天鸟道云气尽,惟北有斗西长庚。

题弄珠楼

明代 陈熙昌

兰桡桂楫荡新晴,湖上花深似镜平。
九曲烟波来海屿,半空楼阁望蓬瀛。
吟成鹦鹉潮初长,探罢骊龙月正明。
欲识琅琊遗荫处,十围杨柳拂金城。

题默轩和遵老

宋代 黄庭坚

平生三业净,在俗亦超然。
佛事一盂饭,横眠不学禅。
松风佳客共,茶梦小僧圆。
漫续山家颂,非诗莫浪传。