《砥柱篇》原文赏析

  • zhù
    piān
  • [
    míng
    dài
    ]
    jiāo
    yuán
  • hóng
    lóng
    mén
    lái
    bēn
    bēng
    huá
    shān
    zhǐ
  • shuí
    néng
    feī
    liú
    xián
    shǐ
  • xià
    liú
    shēn
    tāo
    tāo
    xiǎng
  • yǒu
    shí
    quán
    duō
    tíng
    tíng
    shuǐ
    zhōng
    zhì
  • píng
    lái
    dōng
    guī
    chù
    zhī
    hái
    zhǐ
  • lǎo
    jiāo
    dǒu
    qiě
    zhēng
    wàn
    fēng
    shēng
  • chén
    sàn
    jiǔ
    tiān
    hōng
    chén
    tūn
    jiǔ
  • yǒu
    shí
    jīng
    yān
    néng
  • yuán
    tuó
    qiè
    jìn
    táo
    xíng
    lái
    chén
  • shǒu
    luò
    qián
    shòu
    yuē
    sān
    mén
  • sān
    mén
    ā
    shuí
    míng
    míng
    zhī
    shén
    rén
    guǐ
  • hòu
    rén
    zǒng
    shāng
    hún
    lái
    wǎng
    weǐ
  • weì
    jià
    shān
    liáng
    dīng
    é
  • zòng
    yǒu
    hàn
    táng
    rén
    duī
    hóng
    shēng
  • xīn
    kaī
    bǎo
    zhuàn
    wén
    píng
    huáng
    yán
    zhǐ
  • zài
    qín
    yuán
    guī
    duān
    zài
  • wàng
    lóu
    tóu
    jiàn
    xīng
    weí
  • xuē
    chéng
    róng
    ruǐ
  • fēng
    yáo
    cǎo
    qīng
    qīng
    qiān
    nián
    jué
    rén
  • zhuàn
    wén
    zhōu
    lǎo
    dān
    céng
    liàn
    yào
  • rén
    cóng
    hán
    yóu
    shèng
    yǒu
    dān
    zào
    leǐ

原文: 洪河龙门来,奔崩华山趾。
谁能系飞流,疾如弦激矢。
下流日以深,滔滔想莫已。
有石一拳多,亭亭水中峙。
凭来欲东归,触之还复止。
老蛟斗且争,万马风声起。
沬尘散九天,轰陈吞九地。
有石屹不惊,日夜焉能砥。
鼋鼍怯尽逃,行来波臣礼。
俛首落日前,受约三门底。
三门阿谁名,名之神人鬼。
后人总伤魂,来往稀一苇。
莫谓架山梁,五丁额亦泚。
纵有汉唐人,堆崖红生米。
新开宝篆文,平陆黄炎址。
四载大禹勤,元圭端在此。
踏足望楼头,历历见星嵬。
一壁四削成,的的芙蓉蕊。
风摇草青青,千年绝人履。
传闻周老聃,曾炼药不死。
人从函谷游,剩有丹灶垒。



猜您喜欢

三门砥柱

明代 熊兰

一径通幽壑,孤亭倚碧岑。
峰高碍鸟度,泉急听龙吟。
墙藓留春色,庭槐障午阴。
停骖读碑刻,仰见济艰心。

三门砥柱

明代 熊兰

狂澜震荡自优游,彷佛云间结蜃楼。
一柱擎天真独立,两山排闼更遭周。
根蟠下土坤维固,势拔中流地脉浮。
极目纵观应不压,百年能得几经游。

过文山祠

明代 杨巍

丞相名偏重,遗祠世共尊。
乾坤柴市远,日月蕙楼存。
一死消胡运,孤忠报汉恩。
中原还正统,辛苦向谁论。