《望亭道中》原文赏析

  • wàng
    tíng
    dào
    zhōng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    cáo
  • zhēn
    zhōu
    fān
    shuǐ
    chà
    chà
    chóu
    jué
    láng
    chàng
    chí
  • jiǎo
    jiàn
    shōu
    yún
    àn
    chù
    shāo
    zuò
    xiǎng
    lái
    shí
  • cháng
    pái
    duǎn
    hòu
    chéng
    chū
    tīng
    shuǐ
    fēng
    jiǔ
  • shī
    xiào
    bié
    jiā
    cái
    mián
    dān
    zhěn
    yǒu

原文: 真州帆集水差差,愁绝艑郎唱橹迟。
日脚渐收云黯处,芦梢作响雨来时。
长牌短堠程初起,听水披风酒不辞。
失笑别家才一夜,独眠单枕有离思。



猜您喜欢

怀张明府履观伊犁

清代 范起凤

天末孤臣为涕零,君恩历尽短长亭。
此时万里休回首,落日中原数点青。

晚游楞伽山

清代 范起凤

石室何年筑,来游日已曛。
野烟空际断,清梵静中闻。
鹤去盘青嶂,僧归度白云。
林皋疑暮雨,木叶下纷纷。

沿流馆中得二绝句

宋代 苏轼

淮西功业冠吾唐,吏部文章日月光。
千载断碑人脍炙,不知世有段文昌。