《沈孝子行(自注:为艮思观察子庠生》原文赏析

  • shěn
    xiào
    xíng
    zhù
    weí
    gèn
    guān
    chá
    xiáng
    shēng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    tíng
    huá
  • yǒu
    yǒu
    chèng
    xiǎo
    fèng
    shào
    suì
    liù
    jīng
    shú
    lóng
  • wàng
    shēn
    jìng
    xiào
    zhuàn
    qiān
    rén
    zuò
    dòng
  • xiào
    chén
    qíng
    jiù
    nǎi
    wēng
    nǎi
    wēng
    zhǐ
    hái
    tiān
    zhōng
    zhù
    shí
    nán
    huī
    xiàn
  • zuó
    suì
    bìn
    zhí
    lín
    huǒ
    miè
    jiào
    hóng
  • hóng
    chǐ
    níng
    kěn
    rèn
    bìn
    huǐ
  • tóu
    jiāo
    é
    làn
    wán
    bìn
    gōng
    huò
    quán
    xiào
  • xiào
    céng
    liǎng
    shēng
    shī
    nán
    gaī
    bái
    huá
    yǒu
    xīn
  • shēn
    jié
    bái
    shǒu
    tíng
    xùn
    xún
    gaī
    nǎi
    è
    nán
    gōng
  • wén
    weì
    zhī
    bìn
    qiě
    zǎn
    zhì
    西
    huǒ
    beì
  • feì
    zhuì
    qiān
    bǎi
    nián
    zhì
    lìng
    xiào
    dǎo
    yán
  • yǒu
    sāng
    míng
    bāng
    rén
    qǐng
    jīng
    liú
    xiào
    míng
  • dēng
    weī
    lín
    shēn
    suǒ
    jiè
    chéng
    rén
    feī
    guò
    qíng
  • shū
    yào
    zài
    chí
    jié
    zhì
    xíng
    huáng
    huáng
    huǒ
    liè
  • jīng
    lìng
    diǎn
    jīn
    shí
    guāng
    jīng
    shén
    zhú
    jié
    huī
    miè

原文: 我友有子称小凤,少岁六经熟磨砻。
忘身竟以死孝传,千古人伦作桴栋。
孝子陈情救乃翁,乃翁得旨还天中(自注:时寓居河南辉县。)。
昨岁母殡值邻火,扑灭不觉麻衣红。
麻衣红,不可褫,宁死肯任母殡毁。
头焦额烂肤不完,殡宫获全孝子死。
孝子曾补《两笙》诗,《南陔》《白华》有新词。
居身洁白守庭训,循陔乃厄南宫离。
我闻客位之殡涂且肂,攒至西序预火备。
此礼废坠千百年,致令孝子蹈炎炽。
我友哭子几丧明,邦人请旌留孝名。
登危临深古所戒,成仁取义非过情。
读书要在持大节,至行煌煌如火烈。
旌庐令典金石光,精神不逐劫灰灭⑴。



猜您喜欢

放榜明日知落副车有作

清代 张弘敏

琼楼高迥绝跻攀,大药功成第八还。
行到半天仙骨少,罡风复遣落人间。

寿考如富贵

宋代 陆游

寿考如富贵,初亦不自知;邂逅偶不死,亦或至期颐。
予少多疾恙,五十已遽衰,齿摇颔须白,萧然蒲柳姿。
俛仰忽二纪,卧病实半之。
富贵不可求,寿亦岂汝私?万事付自然,孰为乐与悲?惟当老益学,易箦以为期。

示子虡

宋代 陆游

好学承家夙所奇,蠹编残简共娱嬉。
一婚倘毕吾无累,三釜虽微汝有期。
聿弟元知是难弟,德儿稍长岂常儿。
要令舟过三山者,弦诵常闻夜艾时。