《芜城感旧二首 其二》原文赏析

  • chéng
    gǎn
    jiù
    èr
    shǒu
    èr
  • [
    qīng
    dài
    ]
    tíng
  • sān
    qiān
    diàn
    殿
    jiǎo
    zǒng
    huā
    duàn
    fěn
    líng
    xiāng
    sàn
    xiá
    weí
    yǒu
    gōng
    jiù
    míng
    yuè
    shēn
    hái
    shàng
    gōu
    xié

原文: 三千殿脚总如花,断粉零香散暮霞。唯有离宫旧明月,夜深还上玉钩斜。



猜您喜欢

香闺七吊诗 其一 苏小小

明代 徐熥

油壁青骢久寂寥,西陵松柏雨潇潇。
梦中解唱黄金缕,脉脉春情总未消。

种蜡梅

明代 徐熥

五出寒香淡淡黄,罗浮仙子幻新妆。
开时记取休轻折,留与蜂儿补蜜房。

长相思 其二 春雨

明代 李昌祺

怕倾盆。要倾盆。
伞笠都无强出门。满身泥水痕。
行厌闻。坐厌闻。
溜响从朝达夜分。聒聋双耳根。