《除夕》原文赏析

  • chú
  • [
    qīng
    dài
    ]
    chén
    jiā
  • qiān
    yǒu
    píng
    shēng
    zhì
    duō
    kǎi
  • wàn
    cháng
    yíng
    zhì
    zhě
    jiàn
    weì
    dǎi
  • wén
    qián
    jiā
    mào
    chàng
    huáng
    fēng
    zuì
  • zhì
    jīng
    néng
    qiǎo
    xiè
  • shì
    píng
    shí
    chōng
    zhěng
    xié
    tuì
    退
  • jiǔ
    chóng
    dūn
    jiù
    diǎn
    shǔ
    nán
    xún
    peì
  • cháo
    tóng
    huān
    zāo
    féng
    shèng
    zài
  • shèng
    nián
    feī
    cháng
    shì
    hòu
    huì
  • shū
    kùn
    yóu
    shí
    zēng
    beì
  • huá
    fēng
    zòng
    chǐ
    xīn
    fān
    zhù
    yāo
    xióng
  • luó
    wán
    rén
    zhū
    cuì
    hán
    peì
  • háo
    jiā
    dàng
    qiè
    dān
    shē
    dài
  • fán
    huá
    jiā
    shēng
    zǎo
  • shàng
    nóng
    gāo
    shāo
    shāo
    chú
    leǐ
  • jiāng
    dào
    zeí
    zōng
    shí
    shí
  • huān
    jié
    lǎo
    gǎn
    shí
    dài
  • xíng
    zhòu
    jiān
    luò
    tuò
    shí
    beì
  • hán
    bié
    bēn
    zǒu
    guǎ
    zhān
    gài
  • xiǎo
    liáo
    sòng
    qióng
    lín
    weì
    cháng
    zhài
  • yán
    chū
    hào
    zhú
    yōu
    xīn
    duì
  • suì
    yùn
    tuī
    chí
  • guān
    fāng
    xiū
    jǐn
    shèng
    zhèng
    kuān
    kuān
  • wén
    shū
    jiǎn
    luàn
    lǎo
    néng
    nài
  • yīng
    xián
    shàng
    duàn
    yǒu
    guī
    huì
  • yán
    yuán
    chóu
    dǐng
    nài
  • qīng
    shí
    shào
    nián
    tòng
    shì
    qián
    rén
    jiè
  • běn
    lái
    ān
    kuáng
    yán
    kuài
  • weí
    dāng
    shǒu
    zhí
    xiè
    qīng
    duì
  • wén
    cǎi
    shì
    bīng
    jié
    gài
  • lán
    shī
    bào
    zhú
    chéng
    suì

原文: 此夕千古有,平生志多慨。
万物无常盈,智者见未逮。
昔闻乾嘉际,茂畅皇风最。
治法各精能,余巧及器械。
世平衣食充,俗整奇邪退。
九重敦旧典,数举南巡旆。
朝野同欢娱,遭逢圣祖再。
盛年非不长,适已后其会。
输租困履亩,游食增几辈。
华风纵侈心,番物助妖熊。
罗纨窭人衣,珠翠寒女佩。
豪家荡箧笥,单户务赊贷。
繁华日以加,生理固早隘。
上农膏腴地,稍稍弃锄耒。
江湖盗贼踪,时时及阛阓。
里闾欢节序,父老感时代。
吾行宙合间,落拓与时背。
饥寒得离别,奔走寡沾溉。
小笔聊送穷,邻估未偿债。
虚檐出浩歌,孤烛忧心对。
岁运默推移,持姤必以夬。
官方习修谨,圣政宽宽大。
文书检乱丝,老吏颇能耐。
英贤尚割断,扶济有规诲。
徒言抚黎元,何以酬鼎鼐。
清时少年痛,此事前人戒。
本无来日计,安取狂言快。
惟当守朴直,益自谢倾兑。
文采世土苴,冰檗古节概。
夜阑复题诗,爆竹一城碎。



猜您喜欢

镜槛

清代 谭莹

镜槛无人月似冰,落梅依旧影崚嶒。
犬声豪甚当关仆,鹤梦恬于退院僧。
故宅未尝经丧乱,素交宁忍问衰兴。
田园易主儿孙在,插架何当付羽陵。

书怀四绝其三

明代 王世贞

早闻金印出长安,诸将人人拟筑坛。
却向乐通侯馆去,玉关双鬓不胜寒。

书怀四绝其二

明代 王世贞

休言谈笑却边烽,秦将功多自不封。
一片平阳歌舞月,可曾双匣照芙蓉。