《三姑祠》原文赏析

  • sān
  • [
    yuán
    dài
    ]
    jiào
    ēn
  • sān
    miào
    qián
    chūn
    shuǐ
    shēng
    bǎi
    qiáo
    pàn
    xiǎo
    yān
    héng
  • shuí
    jiā
    cǎo
    yìng
    shū
    liǔ
    mén
    wài
    xiāng
    chū
    pēng
  • huāng
    beī
    duàn
    àn
    niú
    hòu
    xián
    xíng
    xìng
  • shí
    shí
    chù
    láng
    xíng
    chuán
    chūn
    sài
    máng

原文: 三姑庙前春水生,百婆桥畔晓烟横。
谁家草屋映疏柳,门外香芽初可烹。
荒陂断岸无牛迹,雨后闲行兴何极。
什什伍伍何处郎,行船打鼓春赛忙。



猜您喜欢

题壁

元代 旷家妇

泾渭能分浊与清,妾身岂肯堕风尘!
孤儿未必从他姓,一女何曾侍二人。
白刃自伤心似铁,黄泉要见骨如银。
深山落日猿啼处,过客闻之亦惨神。

缝衣领诗

元代 刘翠翠

一自乡关动战锋,旧愁新恨几重重。
肠虽已断情难断,生不相从死亦从。
长使德言藏破镜,终教子建赋游龙。
绿珠碧玉心中事,今日谁知也到侬。

和金生

元代 刘翠翠

平生每恨祝英台,怀抱何为不早开?
我愿东君勤用意,早移花树向阳栽。