《隩叙》原文赏析

  • [
    míng
    dài
    ]
    jiā
  • xìng
    suí
    nián
    duǎn
    shī
    cháng
    <
    b
    r
    >
    chú
    gòng
    ruǎn
    jiǔ
    zhù
    xiǎo
    zōng
    xiāng
    <
    b
    r
    >
    juàn
    shè
    yīng
    xióng
    qín
    shí
    fāng
    <
    b
    r
    >
    jīng
    xuán
    shàng
    bái
    diāo
    gān
    huáng
    <
    b
    r
    >
    zhōu
    xuàn
    jiǔ
    rén
    rén
    shān
    xiào
    cháng
    <
    b
    r
    >
    yuè
    meí
    lián
    xiè
    fēng
    mào
    láng
    <
    b
    r
    >
    jiàn
    níng
    shū
    àn
    meí
    huà
    liáng
    <
    b
    r
    >
    jiāo
    qiān
    màn
    shǔ
    bào
    niè
    qún
    chāng
    <
    b
    r
    >
    wàng
    qín
    yáo
    dāng
    jīn
    báo
    tuì
    退
    zàng
    <
    b
    r
    >
    féng
    shí
    beǐ
    shì
    xiàng
    dōng
    qiáng
    <
    b
    r
    >
    dàn
    shì
    shū
    fēng
    chén
    qíng
    shèn
    máng
    <
    b
    r
    >
    liáng
    gōng
    chóu
    niǎo
    jìn
    gǎn
    qín
    shāng
    <
    b
    r
    >
    míng
    shí
    feī
    jiā
    jìng
    xián
    shì
    shèng
    chǎng
    <
    b
    r
    >
    líng
    guāng
    <
    b
    r
    >
    wèn
    guaī
    shàn
    zhuàn
    jīng
    beì
    táng
    <
    b
    r
    >
    fēng
    shuāng
    yàn
    yuè
    lòu
    meì
    chūn
    wáng
    <
    b
    r
    >
    jiǔ
    guī
    shēng
    yuè
    xuán
    fān
    diào
    xiāng
    <
    b
    r
    >
    shì
    xíng
    zhàng
    shàng
    yíng
    yóu
    qiáng

原文: 兴寄随年短,尸居度日长。
厨供大阮酒,炉炷小宗香。
倦涉英雄记,勤披服食方。
敝精玄尚白,凋干紫移黄。
我我周旋久,人人姗笑常。
月眉怜谢妓,风貌忆何郎。
溅墨凝书案,浮煤剥画梁。
狐骄搴幔戏,鼠暴啮裙猖。
望古矜遥集,当今薄退藏。
逢时趋北阙,避世向东墙。
弹事殊蜂起,陈情甚蚁忙。
良弓愁鸟尽,曲木感禽伤。
名实非佳境,闲虚是胜场。
客歌吴《子夜》,婢读《鲁灵光》。
问法乖禅榻,传经背礼堂。
风霜凄晏序,月露媚春王。
酒屐规升岳,悬帆欲吊湘。
试图行障上,赢得卧游强。



猜您喜欢

闻警二首

明代 于鉴之

群盗因循玩木鹅,忍言陵寝罢谁何。井桓鸟集人烟断,丛构狐鸣夕磷多。酒客狂曾挥蔗杖,书生弱亦弄枝戈。三千精骑夸邢邵,残墨拚将楯鼻磨。

咏怀二首 其一

明代 梅守箕

爱极翻自疑,驩极易以悲。
所以乐莫乐,固在新相知。
皎皎中天月,亏盈尚有时。
惠思念畴昔,怛怛无好怀。
岁暮空堂上,明星照我扉。
身各天一隅,安知渴与饥。
慰我同心人,胶漆未可期。

高景倩斋中食矿玉荔支赋得汉人

明代 徐??

江陈万年种,夏景丹颗垂。
檀栾布矿玉,香甘始当时。
千枚乘露摘,盆子盛累累。
谛审食其实,核焦延寿宜。
杨卢植太酢,青李寻伤颐。
绮疏受残照,林高相蔽亏。
盘桓谈转剧,三伏湛凉飔。