《行过康王故第苑诗》原文赏析

  • xíng
    guò
    kāng
    wáng
    yuàn
    shī
  • [
    nán
    beǐ
    cháo
    ]
    liú
    xiào
  • liáng
    féng
    yuàn
    xuē
    jiàn
    gōng
  • shàng
    shí
    zhāo
    xián
    yóu
    huái
    怀
    shì
    fēng
  • líng
    guāng
    chāo
    yuǎn
    héng
    guǎn
    méng
    lóng
  • dòng
    mén
    jiù
    gān
    táng
    liú
    cóng
  • sòng
    qín
    beī
    guò
    nán
    qióng
  • chí
    zhú
    zài
    lín
    táng
    ài
    kōng
  • yuǎn
    qiáo
    shù
    chū
    jiǒ
    jiàn
    yǐn
    àn
    tōng
  • fāng
    liú
    xiǎo
    shān
    guì
    chén
    wáng
    fēng
  • xián
    shì
    gǎn
    zhōng
  • kōng
    xiǎng
    líng
    qián
    jiàn
    beī
    lǒng
    shàng
    tóng

原文: 入梁逢故苑,度薛见馀宫。
尚识招贤阁,犹怀爱士风。
灵光一超远,衡馆亦蒙笼。
洞门馀旧色,甘棠留故丛。
送禽悲不去,过客慕难穷。
池竹徒如在,林堂暧已空。
远桥隔树出,迥涧隐岸通。
芳流小山桂,尘起大王风。
具物咸如此,是地感余衷。
空想陵前剑,徒悲垄上童⑴。



猜您喜欢

江姬以忤贵陷狱念其冤救之谬欲

明代 黎遂球

飞去无劳首重回,春风何力柳眉开。
他生若作衔环鸟,莫向名花队里来(莫向,迦陵集作“亦莫”。)。

滕县即事

明代 黎遂球

白骨成山潦水肥,平妖诸将论功归。
诛彝未必皆无罪(彝,迦陵集作“夷”。),莫讶歌旋赐锦衣。

寒榻病馀笑目前景物都无可咏因

明代 黎遂球

太微宫内散灵符,乐托来朝古丈夫。
班罢径同香案吏,天门东去看投壶。