《神剑歌》原文赏析

  • shén
    jiàn
  • [
    táng
    dài
    ]
    yuán
    ān
  • zaī
    shén
    jiàn
    shí
    qiú
    rén
    zhě
  • zài
    xiá
    weì
    zuò
    weí
    yán
    zhào
    yào
    耀
    yòng
    lái
    fāng
    jiào
    zhuàn
    zuò
    jiàn
    téng
    guāng
    huī
  • yóu
    zuò
    yóu
    chú
    zhuàng
    xīn
    dǎn
    dìng
    shén
    姿
  • liù
    zeí
    yīn
    jiǎn
    wàn
    chén
    láo
    jìn
    nǎi
    zuò
    yóu
    huī
  • zhǎn
    xié
    dàng
    yāo
    niè
    shēng
    róng
    zuò
    yún
    liǎo
    jué
  • sān
    chǐ
    líng
    shé
    zuò
    tán
    piàn
    qíng
    guāng
    yíng
    zuò
    yìng
    hán
    yuè
  • rén
    wàng
    zuò
    wàng
    jiàn
    zhōu
    qiú
    bēn
    chí
    zuò
    zhuó
    làng
    yōu
    yōu
    zuò
    yóu
    yóu
  • pāo
    chéng
    zuò
    chén
    yuán
    zhú
    hún
    pài
    zhī
    shén
    jiàn
    suí
    liú
  • rén
    jiàn
    dài
    xiě
    xīng
    zhī
    jiàn
    hán
    líng
    míng
    zuò
    míng
  • rén
    zuò
    zhī
    yǒu
    jiàn
    shāng
    mìng
    zhī
    yǒu
    jiàn
    jiù
    shēng
    líng
  • jūn
    shí
    zuò
    zhī
    zuò
    xiǎo
    rén
    chù
    qīng
    zuò
    zhī
    qīng
    shēng
  • jiā
    yòng
    jiā
    jiàn
    shì
    shàng
    zuò
    shí
    xiàng
    gāo
    zǎo
    wǎn
    píng
  • zhī
    shén
    jiàn
    gōng
    zuò
    hóng
    nán
    shè
    weī
    zuò
    yuàn
    dìng
    shēng
  • weì
    zhī
    zhě
    chéng
    nán
    jiàn
    zhī
    rén
    nán
    què
    èr
  • zhǎn
    zuò
    zhōu
    biàn
    zuò
    yóu
    jiè
    zhōng
    shōu
    nǎi
    hái
    guī
    chén
  • ruò
    jiāng
    jiàn
    zhèn
    qián
    kūn
    sài
    zhōng
    zhàn
    yún

原文: 异哉神剑实摽奇,自古求人得者稀。
在匣谓(伯作「为」)言无照耀,用来方觉转(伯作「见腾」)光辉。
破犹(伯作「由」)预,除狐疑,壮心胆兮定神姿。
六贼既因斯剪拂,八万尘劳尽乃(伯作「犹自」)挥。
斩邪徒,荡妖孽,生死荣枯(伯作「魔云」)齐了决。
三尺灵蛇覆(伯作「赴」)碧潭,一片晴光莹(伯作「映」)寒月。
愚人忘(伯作「望」)剑克舟求,奔驰(伯作「他」)浊浪徒悠悠(伯作「游游」)。
抛弃澄(伯作「尘」)源逐浑派,岂知神剑不随流。
他人剑兮(伯无「兮」字)带血腥,我之剑兮含灵鸣(伯作「明」)。
他人(伯作「之」)有剑伤物命,我之有剑救生灵。
君子得时(伯作「之」)离彼此(伯作「我」),小人得处自轻(伯作「之倾其」)生。
他家不用我家剑,世上(伯作「时向」)高低早晚平。
须知神剑功(伯作「弘」)难纪,慑魔威(伯作「怨」)兮定生死。
未得之者易成难,得剑之人难却易(伯无此二句。)。
展则(伯作「耶」)周遍(伯作「游」)法界中,收乃还归一尘里⑴。
若将此剑镇乾坤,四塞终无战云起⑵。



猜您喜欢

偈颂一百三十三首 其四十八

宋代 释法薰

长沙见处虽亲用处粗,仰山口里相呼肚里狡。
灼然好个大虫,可惜已伤牙爪⑴。

偈颂一百三十三首 其四十九

宋代 释法薰

焦砖打著连底冻,赤眼撞著火柴头。
将军但得嘉声在,何必荣封万户侯⑴。

偈颂一百三十三首 其五十

宋代 释法薰

见闻觉知,行住坐卧。
眨上眉毛,早已蹉过。
赤脚唱山歌,路上无人和。