《苑口别意图为弋阳李生题》原文赏析

  • yuàn
    kǒu
    bié
    weí
    yáng
    shēng
  • [
    míng
    dài
    ]
    wāng
    diàn
  • qiū
    lái
    yuàn
    kǒu
    zhǎng
    chū
    shēng
    xiàn
    ěr
    guī
    fān
    piàn
    qīng
  • zhé
    liǔ
    tíng
    xiū
    nòng
    biān
    jìn
    duàn
    cháng
    shēng

原文: 秋来苑口涨初生,羡尔归帆一片轻。
折柳离亭休弄笛,客边禁得断肠声。



猜您喜欢

孤云

明代 舒芬

一片孤云逐汉飞,东西终日竟何依。
傍人莫道能为雨,惟恨青山未得归。

五代 冯延巳

青楼阿监应相笑,书记登坛又却回。

早朝

五代 冯延巳

铜壶滴漏初昼,高阁鸡鸣半空。催启五门金锁,
犹垂三殿帘栊。阶前御柳摇绿,仗下宫花散红。
鸳瓦数行晓日,鸾旗百尺春风。侍臣踏舞重拜,
圣寿南山永同。