《江急》原文赏析

  • jiāng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    shào
    cháng
    héng
  • jiāng
    míng
    míng
    jiāng
    chuī
    làng
    xīng
  • tāo
    bēn
    yuǎn
    àn
    bái
    fēng
    zhú
    fān
    qīng
  • shù
    chūn
    shù
    tān
    zhōu
    huǒ
    xīng
  • cháng
    nián
    chèn
    fēng
    biàn
    便
    xiàng
    wǎn
    gēng
    yáng

原文: 江急雨冥冥,江豚吹浪腥。
涛奔远岸白,峰逐去帆青。
野戍春低树,滩舟火聚星。
长年趁风便,向晚更扬舲。



猜您喜欢

松阴小憩

宋代 杨万里

不但先生倦不苏,仆夫也自要人扶。
青松数了还重数,只是从前八九株。

睡起观山

宋代 杨万里

过雨前汀未可登,搴篷小散睡瞢腾。
船头政好看山色,一点江风冷似冰。

使客不至夜归独酌

宋代 杨万里

使客夜不至,还舍欣小歇。
杯盘只草草,足可相暖热。
庭前雪夜明,道是帘外月。
及见盘中酥,唤作庭前雪。