《寄远》原文赏析

  • yuǎn
  • [
    yuán
    dài
    ]
    liú
    ruì
  • zhēng
    wǎng
    yōu
    yàn
    jiàn
    qiè
    zhù
    yuè
  • cān
    shāng
    èr
    shí
    zài
    绿
    bìn
    shēng
    huá
  • nián
    nián
    wàng
    feǐ
    hóng
    鸿
    duàn
    chóu
    xiē
  • qiū
    jìn
    dōng
    chūn
    luò
    huā
    gēng
  • hèn
    jūn
    qiè
    shēn
    tiān
    shàng
    yuè
  • yuè
    xíng
    wàn
    dōng
    chū
    西
  • tiān
    dōng
    chū
    guāng
    guāng
    pín
    zhào
    qiè
  • qiè
    róng
    màn
    huā
    jūn
    qíng
  • niàn
    zǒu
    cóng
    jūn
    guǎng
    广
    shè
  • yàn
    zhào
    duō
    meǐ
    rén
    yán
    jiǎo
    xuě
  • suǒ
    zài
    xīn
    zhī
    shuí
    niàn
    bié
  • xuě
    xìng
    běn
    piāo
    dàng
    xuě
    zhì
    kuī
    quē
  • jiàn
    qiè
    xīn
    zhuàn
    jiān
    tiě
  • jūn
    kàn
    wàng
    shí
    qiān
    zài
    míng
    miè

原文: 征夫往幽燕,贱妾住吴越。
参商二十载,绿鬓生华发。
年年望蜚鸿,目断愁不歇。
秋尽冬复春,叶落花更发。
恨君顾妾身,不如天上月。
月行几万里,东出复西没。
天东出夜光,夜光频照妾。
妾容谩比花,君情遽如叶。
念欲走从君,河广讵可涉。
燕赵多美人,颜色皎如雪。
所乐在新知,谁复念离别。
雪性本飘荡,雪质易亏缺。
何如贱妾心,不转坚似铁。
君看望夫石,千载名不灭。



猜您喜欢

览高斌奏报淮水渐消喜而有作

清代 弘历

忧心日日在扬州,玉食无能解惄愁。览奏喜闻洪涨退,中宵稍为展眉头。

高邮王鸿渐母挽诗

明代 庄昶

一梦诗豪不自由,短篷疏雨问高邮。每将断发凭谁氏,果见移家在少游。万里升堂空再拜,百年开眼信浮沤。佳儿枫落吴江泪,一洒西风万古秋。

句 其六

宋代 杨杰

儒释精通内外全(挽诗僧无闷)。