《柬顾亭林先生》原文赏析

  • jiǎn
    tíng
    lín
    xiān
    shēng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    zhí
  • jīng
    xiāng
    kàn
    wèn
    ā
    wēng
    shào
    nián
    lián
    meì
    tóu
    tóng
  • jiā
    cóng
    shí
    nián
    qián
    bié
    shēn
    zài
    sān
    qiān
    wài
    tóng
  • qiě
    zhù
    chóng
    qián
    yàn
    beǐ
    rèn
    jiào
    chē
    guò
    qiáng
    dōng
  • xiāng
    guān
    jiù
    duō
    xiāo
    suǒ
    yuè
    gōng
    dào
    weì
    qióng

原文: 惊喜相看问阿翁,少年连袂各头童。
家从十五年前别,身在三千里外同。
且注虫鱼潜砚北,任教车马过墙东。
乡关耆旧多萧索,阅历如公道未穷。



猜您喜欢

游湘寺

明代 舒应龙

空王台殿绝嚣氛,玉盏灯明正夜分。
山径猿啼初上月,石床僧定恰归云。
现前幻影空中色,象外真诠静里闻。
漏尽莲花心似水,惟馀香雾日氤氲。

睎真馆

宋代 李纲

小溪诘屈巧萦回,行到睎真景更奇。路转山回疑不见,此中凝望却参差。

鼓山看云

清代 田霢

犯晓登云顶,日午仅陟半。
不知几多高,上为云所幔。
复穷千百级,忽已凌霄汉。
擘絮立岑椒,裹绵坐石畔。
开口竟可吞,入手弗容玩。
袖归拟赠客,衣解随风散。