《忆姬人》原文赏析

  • rén
  • [
    míng
    dài
    ]
    féng
    mèng
    zhēn
  • yóu
    shǔ
    gǎi
    weí
    táo
    huā
    <
    b
    r
    >
    qīn
    yān
    huà
    mèng
    jià
    qiè
    chūn
    <
    b
    r
    >
    fāng
    cǎo
    yuǎn
    yóu
    绿
    róu
    tiáo
    jìn
    gēng
    <
    b
    r
    >
    qiè
    xīn
    níng
    chóu
    shā
    luàn
    yīng

原文: 客游数改期,不为桃花堤。
离衾淹画雨,梦驾怯春泥。
芳草远犹绿,柔条近更迷。
妾心宁自苦,愁杀乱莺啼。



猜您喜欢

怀友 其一

明末清初 徐枋

细雨寒江路,疏灯独夜舟。
故山今寂寞,为访玉峰秋。

桃花词 其二

明代 张若羲

何事从来又问津,人间好景不容寻。
武陵果有捞鱼者,枉却桃源一片心。

桃花词 其一

明代 张若羲

偶然洞口一花开,不谓渔郎逐浪来。
看得等閒尽好住,无端又欲趁潮回。