《柔远驿》原文赏析

  • róu
    yuǎn
    驿
  • [
    míng
    dài
    ]
    chén
  • duǒ
    lán
    jiē
    shù
    xióng
    zhèn
    wàng
    zàng
  • shí
    píng
    luàn
    fēn
    kuò
    cháng
  • shān
    guāng
    yáo
    àn
    dàn
    yún
    báo
    cāng
    máng
  • zhù
    tóu
    qián
    驿
    tīng
    yīng
    shàng
    yáng
  • guǒ
    chén
    hóng
    fàn
    chá
    zhǔ
    mài
    jiāo
    tāng
  • liù
    yuè
    fēng
    níng
    xuě
    sān
    shí
    dài
    shuāng
  • lín
    zhòng
    niǎo
    xià
    bàn
    shào
    qún
    fāng
  • suí
    chí
    chūn
    shū
    fāng
    rèn
    lěng
    cháng
  • lán
    shān
    shàng
    yuǎn
    sài
    yóu
    huāng
  • cháng
    jiàn
    kōng
    tóng
    hán
    tiān
    wài
    guāng

原文: 朵兰接古戍,雄镇望姑藏。
石合平途乱,溪分阔野长。
山光遥黯淡,云气薄苍茫。
驻马投前驿,听莺忆上阳。
果陈红碧饭,茶煮麦椒汤。
六月峰凝雪,三时气带霜。
林稀无众鸟,夏半少群芳。
随地驰春幰,殊方任冷肠。
兰山路尚远,榆塞地尤荒。
长剑崆峒倚,芒寒天外光。



猜您喜欢

出塞曲 其八

明代 甄敬

黄沙白草望中微,沥沥寒风动铁衣。
焉支直捣休屠遁,万骑遥从天汉归。

泛麟湖

明代 郭蒙

麟湖迢递片帆飞,夜月孤悬野烧微。
浊酒漫酾聊遣兴,霜毛初变慨知非。
停桡茅屋舂声急,路入寒塘渔唱稀。
楚客久谙虾菜味,五侯缨冕重相违。

题罗山人览辉楼

宋代 黄庭坚

凤凰山人开竹径,楼成溪山深照映。
眉闲郁郁似阴功,壶中有丸续人命。
劝君洗竹买梧桐,凤何时来驾归鸿。
思齐大任政勤苦,来听天子歌南风。