《翠蛟亭和巩丰韵》原文赏析

  • cuì
    jiāo
    tíng
    fēng
    yùn
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhào
    tán
  • yōu
    tíng
    zhěn
    cāng
    xiá
    yún
    dòu
    tōng
    shuǐ
    <
    b
    r
    >
    bǎi
    zhé
    jiàn
    líng
    guó
    guó
    míng
    zhǐ
    <
    b
    r
    >
    lái
    chōu
    yào
    bái
    yán
    <
    b
    r
    >
    qiān
    zhàng
    jiāo
    kōng
    cuì
    tāo
    <
    b
    r
    >
    tiān
    kaī
    hún
    dùn
    pán
    suǐ
    <
    b
    r
    >
    liàng
    feǐ
    chù
    chí
    lín
    duō
    yìng
    huà
    leí
    weǐ
    <
    b
    r
    >
    féng
    líng
    zhuàng
    dàng
    nán
    chǐ
    <
    b
    r
    >
    jià
    jīn
    dòng
    guāng
    jǐng
    yáo
    chí
    <
    b
    r
    >
    shuí
    yún
    yóu
    fāng
    wài
    qiǎo
    chén
    <
    b
    r
    >
    xiān
    nián
    shǔ
    miàn
    yóu
    chǐ
    zhǐ
    <
    b
    r
    >
    cǎi
    guì
    rán
    yán
    liáng
    shì
    <
    b
    r
    >
    xuán
    huō
    líng
    jiè
    zhuàn
    chū
    fán
    jūn
    <
    b
    r
    >
    shēng
    shǔ
    yǒu
    xíng
    yǒu
    <
    b
    r
    >
    dào
    rén
    duō
    shì
    niàn
    shí
    <
    b
    r
    >
    shēng
    shì
    quán
    sǒu
    qiān
    yán
    <
    b
    r
    >
    tài
    dòng
    jìng
    zhēn
    <
    b
    r
    >
    zuì
    dǎo
    cāng
    làng
    fán
    jūn
    gēng
    xiáng

原文: 幽亭枕苍峡,云窦通曲水。
百折如建瓴,虢虢鸣不止。
客来一抽钥,白雾噀岩底。
欻翕千丈蛟,拿空翠涛起。
天开混沌竅,日洗盘古髓。
谅匪畜池鳞,多应化雷尾。
冯陵气易壮,怖荡辞难侈。
日假金洞光,景逾瑶池泚。
谁云游方外,巧异缁尘里。
坡仙颇年数,觌面犹尺咫。
采句贵自然,巩言良是已。
璇题豁灵界,篆出蕃君里。
物生亦倚数,有形必有靡。
道人亦多事,浮念何时死。
余生嗜泉薮,痼习牵研几。
太息动静机,于何寄真理。
醉倒和沧浪,烦君更详此。



猜您喜欢

映碧园产并头莲三十首 其九 二

明代 孙传庭

自是芳心合,清溪如见招。角英高二陆,比艳薄双乔。偶矣终非蔓,奇哉竟不夭。倚栏频顾盼,一样绝尘嚣。

题许宜之三诗卷 其三 寿许公

元代 曹伯启

八帙因循又七年,松姿鹤骨只依然。傍人错儗真君后,自是安阳陆地仙。

和陈君仪读太真外传五首

宋代 黄庭坚

上皇曾御昭仪传,镜里观形只眼前。
养得禄儿倾四海,千秋更有一伶玄。