《群贤登第诗》原文赏析

  • qún
    xián
    dēng
    shī
  • [
    jīn
    cháo
    ]
    zhái
    shēng
  • táo
    shān
    xiān
    shēng
    zhǔ
    wén
    méng
    shēn
    gōng
    chuò
    háo
    táo
    shān
    guō
    lìng
    hǎo
    xué
    jiā
    quàn
    chéng
    guō
    hǎo
    xué
    píng
    yīn
    lìng
  • píng
    yīn
    xué
    zhèn
    ràng
    zhuān
    qián
    míng
  • jìn
    hóu
    cái
    míng
    chí
    beǐ
    jìn
    zhāo
    zhǔ
    簿
    chū
    guān
    zuǒ
    zhì
    feí
    guó
  • xià
    chē
    shǒu
    xún
    shàng
    rén
    gòng
    shì
    quàn
    xué
    zēng
    rùn
  • wén
    zhāng
    yuán
    shú
    tuī
    gōng
    diǎn
    ér
    gēng
    gōng
  • shān
    chéng
    tiān
    huāng
    cóng
    bái
    páo
    huàn
    绿
    róng
    xiāng
    zhōng
  • xiān
    jiǔ
    jiā
    xué
    neì
    bào
    yīng
    huá
    wài
    qiān
  • shí
    nián
    zuò
    líng
    yún
    tuò
    shǒu
    gōng
    míng
    láo
    shèng
  • xué
    zhòng
    zhī
    tíng
    liú
    xià
    wàn
    néng
    xiū
  • jiù
    shéng
    shì
    zhàn
    ér
    shèng
    chóu
    fén
    zhōu
    liú
  • xián
    zaī
    dǒng
    zhōng
    chǎng
    rén
    hǎn
  • guǎng
    广
    yáng
    jiù
    shì
    tóu
    míng
    shàng
    lǎo
    chéng
    weí
    suǒ
    chǐ
    dǒng
    zhé
  • xiào
    gǎn
    zhōng
    chóng
    wáng
    xiōng
    cái
    chèng
    feī
    guò
    qíng
  • dān
    jīng
    wán
    shǐ
    chuò
    rán
    yǒu
    chǎng
    shēng
    wáng
    zàn
  • shēng
    wén
    xué
    zōng
    dǒng
    shì
    táo
    shān
    zhú
    shì
  • jìn
    lǎo
    rěn
    wén
    shí
    jià
    ěr
    zhái
    shēng
  • míng
    chāng
    tiān
    shì
    feī
    lóng
    dǒng
    wáng
    shēng
    wén
    bìng
    xióng
  • jīn
    mén
    xiàn
    beǐ
    gōng
    chàng
    sān
    rén
    tóng
  • zhì
    jīn
    mài
    céng
    duàn
    xiāng
    shì
    fēng
    tiān
    xià
    guàn
  • xué
    zhě
    jiù
    chún
    zhǐ
    weí
    wén
    guò
    bàn
  • shēn
    shì
    míng
    shì
    gòng
    zhī
    hòu
    zhī
    miáo
    zhèn
  • qián
    jiè
    lún
    yòu
    xiàng
    chán
    gōng
    zhé
    guì
    zhī
    shēn
    zhèn
  • shàng
    xiān
    shēng
    háo
    chún
    dòng
    weí
    biǎo
    yán
    weí
  • míng
    shèng
    dào
    zhuàn
    ēn
    shēn
    hòu
    fán
  • nǎi
    sūn
    jīng
    xué
    yǒu
    yuān
    yuán
    yōu
    zhōng
    guāng
    mén
  • jìn
    hóu
    míng
    xiāng
    néng
    yuǎn
    xián
    yīn
    yòu
    xiá
    cūn
    wáng
    zhī
    jìn
  • jūn
    xué
    rén
    nán
    ruò
    guàn
    shēng
    huá
    xiāng
  • zǎo
    chéng
    è
    jiàn
    shàng
    tiān
    tíng
    míng
    jīng
    qīng
    yòng
  • cuì
    huá
    jǐng
    xìng
    nán
    shèng
    xīn
    yuàn
    zhì
    qiú
    shuò
  • biān
    zhào
    xià
    miǎn
    qiū
    shì
    sān
    yīng
    xiào
    zhǐ
    lóng
    mén
  • shì
    jiān
    jīng
    qín
    tiān
    cái
    zhōng
    guī
  • shēng
    zhòng
    sān
    háo
    jiān
    dǐng
    jiǎ
    míng
    shēn
    lín
    táng
    yīng
  • míng
    nián
    jiào
    míng
    guāng
    wáng
    shì
    wén
    shàn
    chǎng
  • shèng
    dài
    rén
    cái
    wǎng
    ēn
    míng
    zhāng
    wáng
    tiān
  • chuāng
    zhòu
    zhǐ
    shì
    zhě
    shí
    yǒu
    sān
    rén
  • cái
    dùn
    gān
    yǐn
    dàn
    qìng
    zhū
    gōng
    yīng
    shǐ
    使
  • weí
    bào
    hòu
    lái
    weí
    xué
    rén
    qián
    jìn
    jiào
    yóu
  • miǎn
    zhān
    miǎn
    zhān
    xué
    ér
    shì
    shí
    wàng
    xiān
    beì
    ēn

原文: 陶山先生主文盟(申公绰号陶山),郭令好学加劝惩(郭好学平阴令)。
平阴儒学日复振,不让五虎专前名。
靳侯才名驰冀北(靳子昭邑主簿),初官佐治肥子国。
下车首询沂上人,供室劝学增润色。
文章圆熟推许公,典而丽兮词更工。
山城天荒从此破,白袍换绿荣乡中(许祐)。
苏仙久藉家学力,内抱英华外谦抑。
十年作赋气凌云,唾手功名不劳得(苏得胜)。
古学众许芝亭刘,下笔万字何能休。
俯就绳墨入赋室,一战而胜酬焚舟(刘格)。
贤哉酅河子董子,八举终场人罕比。
广阳就试欲投名,尚以老成为所耻(董哲)。
孝感里中重王兄,德与才称非过情。
耽经玩史日无辍,蔼然素有场屋声(王瓒)。
升也文学宗董氏,陶山竹溪亦席侍。
靳老馀绪复稔闻,驽马十驾希騄耳(翟升)。
明昌天子试飞龙,董子王升文并雄。
金门献赋仆亦与,北宫唱第三人同。
至今地脉何曾断,吾乡士风天下冠。
学者体法旧纯朴,岂止为文思过半。
申氏名族世共知,后之苗裔振复奇。
潜遗祖德借馀论,又向蟾宫折桂枝(申振)。
溪上先生号醇德,动为仪表言为则。
发明圣道得其传,恩不及身后蕃息。
乃孙经学有渊源,乙科优中光儒门。
靳侯名乡能远虑,居贤因此右硖村(王知进)。
李君力学人难企,弱冠声华蔼乡里。
早承鹗荐上天廷,一举明经取青紫(李可用)。
翠华警跸幸南都,圣心愿治求硕儒。
日边诏下免秋试,三英笑指龙门趋。
锜氏兼经勤博古,苏子天才中规矩。
李生伯仲三豪间,鼎甲科名俱力取(锜申苏霖李唐英)。
明年较艺入明光,王氏文词复擅场。
圣代人材罔遗弃,特恩赐第名亦彰(王天一)。
芸窗昼寂閒屈指,仕者十有三人矣。
不才鲁钝甘隐居,但庆诸公膺器使。
为报后来为学人,前进已达教犹存。
勉旃勉旃学而仕,食禄无忘先辈恩。



猜您喜欢

游黄华

金朝 张子权

溪流漱石振苍崖,林树号风吼怒雷。
为谢山灵幸宽贳,漫郎投劾已归来。

甲申元日

金朝 张子权

忆昔三朝侍紫宸,鸣鞘声送凤池春。
繁华已逐流年逝,潦倒犹甘昔日贫。
蓂历怕看惊换世,椒觞愁举痛思亲。
异乡节物偏多感,但觉愁添白发人。

晋江左宗庙歌十一首 其二 歌世

魏晋 曹毗

景皇承运,纂隆洪绪。
皇维重抗,天晖再举。
蠢矣二寇,扰我扬楚。
乃整元戎,以膏齐斧。
亹亹神算,赫赫王旅。
鲸鲵既平,功冠帝宇(○同上)。