《听黄公石弹琴》原文赏析

  • tīng
    huáng
    gōng
    shí
    dàn
    qín
  • [
    míng
    qīng
    chū
    ]
    zhōu
    chén
  • zhèn
    shí
    liú
    yún
    xiāng
    mǎn
    táng
    chū
    fèng
    huáng
  • guī
    chāng
    shēng
    weì
    xiē
    tóng
    xiāng
    liú
    jié
  • nán
    yuán
    qīng
    tíng
    zuì
    shā
    hōng
    mèng
    yuān
    yāng
    shuì
  • liǔ
    niǎo
    kōng
    wǎn
    zhào
    xuě
    láng
    bàn
    xiào
  • bēng
    tāo
    liè
    zhù
    hǎi
    guó
    chuān
    穿
    西
    shī
    xián
  • nán
    gāng
    fèng
    qīng
    luán
    guǎ
    chú
    shēng
    zhá
  • huí
    bìng
    yuán
    tīng
    duàn
    cháng
  • dòng
    bǎo
    xiāng
    xiāng
    chǐ
    jiāng
    jiá
    kūn
    shān
  • shuí
    dàn
    huáng
    gōng
    shí
    líng
    líng
    qiān
    jīng
    líng
    bái
    yáng
    què
    piān
    zhì

原文: 镇石流云香满堂,一丝啼出一凤凰。
归昌哑哑声未歇,梧桐滴雨湘流竭。
南园日午蜻蜓醉,玉沙烘梦鸳鸯睡。
柳发袅空题晚照,雪打琅玕夜半啸。
崩涛裂柱海国穿,西毒夜拨狮子弦。
南冈凤死青鸾寡,饥雏呼母声轧哑。
寂寞低回古路迷,病猿听雨断肠啼。
洞黎宝香香七尺,丝将玉戛昆山碧。
谁其弹此黄公石,泠泠千古精灵惜,白羊玉鹊翩翾掷。



猜您喜欢

咏古

明末清初 周拱辰

谓怜王孙饿,讵是漂母慈。
丈夫不自食,姑以饭愧之。
果腹不知丑,侠士所诮恶。
叱之出胯下,亦以整其怒。
取履良有谓,辱胯宁无因。
倨侮之狎至,幻出疑一人。
吾欲铸少年,黄石同配享。
大恩与大雠,成我原无两。
淮水日汤汤,英风同一仰。

沈恤部子先读予骚疏慨然有咏见

明代 陆时雍

桂棹兰桡束两头,送君愁共水争流。
参差吹罢芙蓉雨,云鬓罗衣不耐秋。

民谣 其五

明末清初 屈大均

动则勒长夫,一夫金十二。
长吏亦受欺,金来仅得四。