《上知郡承议》原文赏析

  • shàng
    zhī
    jùn
    chéng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhèng
    xiá
  • zhī
    xìng
    cháng
    shē
    shì
    ér
    zhēn
    <
    b
    r
    >
    yīn
    yáng
    biàn
    huà
    zài
    shū
    cǎn
    qiān
    láo
    jiàn
    chú
    <
    b
    r
    >
    jiàn
    chǐ
    shàn
    qióng
    gōng
    beì
    zhuāng
    jīn
    zhū
    <
    b
    r
    >
    qióng
    shē
    huī
    xiāng
    qīng
    duó
    suǒ
    dào
    shěn
    shū
    <
    b
    r
    >
    tiān
    qīng
    níng
    shèng
    shén
    chū
    dàng
    dàng
    huà
    hún
    tài
    <
    b
    r
    >
    tuí
    zhǐ
    jìn
    huāng
    cǎo
    wǎng
    wǎng
    lái
    zhēng
    <
    b
    r
    >
    shū
    ruò
    yóu
    zhuàn
    rén
    dào
    ān
    shū
    <
    b
    r
    >
    tán
    gōng
    xián
    míng
    guó
    hòu
    bǎo
    kěn
    diāo
    <
    b
    r
    >
    chú
    huāng
    huì
    chū
    kuàng
    máo
    dūn
    cóng
    chū
    <
    b
    r
    >
    shū
    qiū
    jiǎn
    huà
    lún
    lún
    hǎi
    xiān
    <
    b
    r
    >
    qiān
    xìng
    wáng
    duān
    mèng
    xiāo
    yáo
    jīn
    chǎng
    <
    b
    r
    >
    yǒu
    dēng
    tíng
    jiàn
    shī
    shè
    xiào
    shā
    suǒ
    suǒ
    kuā
    yíng

原文: 于乐之性长自赊,世物莫得而榛芜。
阴阳变化在舒惨,千里岂足劳建除。
忆昔僭侈擅一隅,琼宫贝阙妆金珠。
穷奢极麾相倾夺,所不可道矧可书。
天清地宁圣神出,荡荡一化浑太虚。
颓基故址尽荒草,往往狐兔来争居。
鱼书虎符若邮传,几人到此图安舒。
谭公贤明大国后,宝璞岂肯雕璠玙。
拂除荒秽出夷旷,茨茅墩瓦从古初。
壁书齐丘俭化论,譬如论海先河渠。
千古兴亡一端梦,逍遥巾氅日裕如。
有客登亭见施设,笑杀琐琐夸瀛壶。



猜您喜欢

读史

宋代 郑侠

乱亡由佞舌,览古每嗟吁。
拟刻奸谀像,申明两观诛。

赠陈通其致仕熙寿轩

宋代 郑侠

七十退休人所共,一生清苦独推贤。
枝凄腹饮知安分,骨耸神清合永年。
静引儿孙黄卷下,间驯龟鹤小池边。
恬夷益得冲和力,无病无忧一地仙。

鹧鸪天 赠友

清代 文廷式

万感中年不自由。
角声吹彻古凉州。
荒苔满地成秋苑,细雨轻寒闭小楼。
诗漫与,酒新篘。
醉来世事一浮沤。
凭君莫过荆高市,滹水无情也解愁。