《戊辰春日有怀白阳毕老公祖又赋》原文赏析

  • chén
    chūn
    yǒu
    huái
    怀
    bái
    yáng
    lǎo
    gōng
    yòu
  • [
    míng
    dài
    ]
    lín
    zǎi
  • shuò
    fēng
    chuī
    xuě
    jīng
    zhǐ
    chǐ
    dēng
    xiān
    xiàn
    xíng
  • guī
    tài
    shān
    jiǔ
    dǐng
    chóng
    xiè
    jiāng
    guó
    shēn
    qīng
  • qīng
    cháo
    zàn
    róng
    guī
    shèng
    zhǔ
    zhōng
    yìng
    lǎo
    chéng
  • zhēn
    chóng
    zhōng
    shān
    shàn
    fàn
    miào
    táng
    dàn
    dài
    chí
    héng

原文: 朔风吹雪度离旌,咫尺登仙羡此行。
归去泰山九鼎重,谢将国计一身轻。
清朝暂许荣归沐,圣主终应忆老成。
珍重衷山须善饭,庙堂旦夕待持衡。



猜您喜欢

丹阳道中别芳生

明代 汪逸

风过重阳易作寒,去来俱泊此河干。
无端别路舟车异,一日枫林不共看。

君山

明代 耳园公

山色湖光日渐曛,谁将玉佩吊湘君。
天风一夜连湖起,吹落苍梧万里云。

春日偶题

明代 陈墅里人

细细冥冥湿燕泥,楝花香煖鹁鸪啼。
篱边笋迸无多日,恰与茅檐一丈齐。