《文德关》原文赏析

  • wén
    guān
  • [
    qīng
    dài
    ]
    zhū
    rén
    lín
  • zuó
    xíng
    jiāo
    shān
    xiǎn
    zhǎi
    huái
    怀
    chàng
  • jīn
    cháo
    jìng
    biàn
    shān
    shān
    chā
    tiān
    zhuàng
  • zhàn
    fēn
    gōu
    lián
    weī
    jué
    bàng
  • qián
    xíng
    fèn
    xiān
    dēng
    hòu
    zhě
    cóng
    xià
    wàng
  • weì
    pān
    nán
    piē
    céng
    xiāo
    shàng
  • rén
    xuán
    jǐng
    piāo
  • xióng
    guān
    diān
    sēn
    xiāng
    xiàng
  • luó
    diàn
    hóu
    qián
    diān
    píng
    zhàng
  • tiān
    mén
    kàng
    làng
    kaī
    yún
    guāng
    zhèn
    dàng
  • huì
    dāng
    niè
    feī
    xiān
    zhèn
    gāo
    chàng

原文: 昨行焦溪山,险窄怀不畅。
今朝境一变,山山插天壮。
曲栈纷钩连,危梯绝依傍。
前行奋先登,后者从下望。
意谓攀跻难,瞥已层霄上。
人马一发悬,此景极飘飏。
雄关踞崖巅,屹立森相向。
罗甸此咽喉,黔滇亦屏障。
天门闶阆开,云光镇摩荡。
会当蹑飞仙,振衣发高唱。



猜您喜欢

安仁溪口

清代 李彦章

罨画人家绕小溪,满林风露压篷低。
秋江记得停舟处,斜日梢头橄榄梯。

夏日寓齐杂诗 其六

清代 李彦章

处俗撄尘虑,斋心玩物华。
错刀人意重,长剑壮怀加。
旧欲吹凉叶,新泥种小花。
我心自虚白,何处契琳霞。

观弈图,为杨左丞题(杨完者都。)

元末明初 张昱

局中胜负几回新,画在丹青亦损神。
莫把等闲消岁月,旁观都是下棋人。