《许下三庚剧暑甚于他州怀思故乡》原文赏析

  • xià
    sān
    gēng
    shǔ
    shèn
    zhōu
    huái
    怀
    xiāng
  • [
    jīn
    cháo
    ]
    zhāng
    gōng
    yào
  • dōng
    bǎi
    jìn
    yuē
  • qiān
    fēng
    kaī
    líng
    lóng
    jué
    jiàn
    xiè
    tuān
  • dài
    zōng
    zūn
    xiàng
    weǐ
    liǎo
    shān
    zhì
    tài
    shān
    yuǎn
  • shān
    pān
    lián
    cháo
    zhù
    yǒu
    bān
    zhì
  • yán
    xiá
    weì
    xiù
    shí
    sēn
  • quán
    shēng
    dòng
    huán
    peì
    lín
    jìn
    lín
    chū
    zhuāng
  • shù
    lǎo
    rùn
    ráo
    jūn
    guǒ
    shú
    xiāng
    yǔn
    shí
  • shù
    fēng
    sōng
    luò
    huā
    hóng
    xuě
    liū
  • jūn
    yǎng
    shā
    jiǒ
    niǎo
    shēn
    shuǐ
    qín
    yǐn
    kēng
    shēn
    liú
  • zhú
    ruò
    lái
    wǎng
    táo
    yuán
    dāng
    jiǎ
  • céng
    jīng
    jìn
    rén
    yǐn
    tuō
    chén
    wǎng
  • shì
    wǎng
    nián
    rén
    shuō
    yóu
    qián
  • lái
    guān
    xià
    chù
    shǔ
    bìng
  • màn
    biàn
    便
    zhěn
    diàn
    bái
    hàn
    zhān
    jīn
  • chuò
    mián
    zhé
    feì
    zhōng
    pán
    shí
  • yán
    guān
    lìng
    fāng
    nüè
    zhù
    lián
  • zuò
    chóu
    chàng
    zhī
    shī
  • yáo
    zhī
    jiù
    jīng
    xíng
    yún
    shuǐ
    biān
    shí
  • píng
    shēng
    èr
    sān
    xiāng
    duì
    zuò
    héng
  • jīn
    shì
    tiān
    mín
    róng
    wǎn
    zhī
    chū

原文: 鲁东百里近,福地曰凫绎。
千峰开玲珑,绝涧泻湍激。
岱宗古独尊,象纬了不隔(峄山至泰山不远)。
此山许攀联,朝著有班秩。
虚岩互霞蔚,秀石森玉立。
泉声动环佩,林乐尽竽瑟(林乐出庄子)。
树老润饶菌,果熟香陨实。
漱风松落花,泓雪崖溜蜜。
木皲虎磨痒,沙迥鸟伸翮(水禽嬉戏引吭伸翮刘禹锡集)。
竹叶若来往,桃源当甲乙。
曾经晋人隐⑴,喜脱尘网密。
事往不记年,人说犹前日。
我来官许下,触暑病逾剧。
慢肤便枕簟,白汗沾巾帻。
屡辍五夜眠,辄废中盘食。
炎官令方虐,著意不怜客。
语此作惆怅,可以知得失。
遥知旧经行,云起水边石。
平生二三子,相对坐横策。
今世葛天民,何容挽之出。



猜您喜欢

东阁官梅十咏补遗 其一

清代 金朝觐

一度春风一度开,安排东阁号官梅。
山中高士知多少,卧雪眠云望不来。

宾兴宴赋诗二首 其一

清代 金朝觐

槐花争趁桂花黄,簌簌青芬拂客裳。
有子读书真乐事,看君挟策上名场。
秋风展骥嘶长路,春雨听莺到建章。
今日堂前将进酒,江南司马一称觞。

过中江城北偶得林丛二语已一易

清代 金朝觐

又向邯郸梦里来,迢迢驿路旧官槐。
林丛好鸟关心语,篱落秋花得意开。
怀古山川当盛世,结交声气识英才。
好音不入中郎听,祇恐焦桐是弃材。