《塞上曲八首 其一 辽阳》原文赏析

  • sài
    shàng
    shǒu
    liáo
    yáng
  • [
    míng
    dài
    ]
    dǒng
  • yáo
    kōng
    bái
    làng
    jiàn
    xuán
    biàn
    huáng
    yáng
    cǎo
    zhèng
  • zuì
    liáo
    yáng
    chéng
    pàn
    shù
    yuè
    míng
    qīng
    leì
    xià
    chuī

原文: 遥空白浪见玄菟,野遍黄羊草正枯。
最苦辽阳城畔戍,月明清泪下吹芦。



猜您喜欢

唐代 李峤

万里盘根植,千秋布叶繁。
既荣潘子赋,方重陆生言。
玉蘤含霜动,金衣逐吹翻。
愿辞湘水曲,长茂上林园。

唐代 李峤

汉甸初收羽,燕城忽解围。
影随流水急,光带落星飞。
夏列三成范,尧沈九日辉。
断蛟云梦泽,希为识忘归。

唐代 李峤

长安分石炭,上党结松心。
绕画蝇初落,含滋绶更深。
悲丝光易染,叠素彩还沈。
别有张芝学,书池幸见临。