《春兴 其二》原文赏析

  • chūn
    xìng
    èr
  • [
    qīng
    dài
    ]
    fāng
    fāng
    peì
  • chù
    chéng
    nán
    cǎo
    táng
    gāo
    qíng
    shuǐ
    yún
    xiāng
  • lín
    chí
    meǐ
    kùn
    shēng
    huā
    xuàn
    tóu
    jǐn
    náng
  • shān
    sòng
    qíng
    huī
    lái
    huà
    shù
    fēn
    nóng
    cuì
    yín
    fáng
  • píng
    lán
    sháo
    guāng
    qiǎn
    chūn
    shì
    chí
    huí
    dào
    hǎi
    táng

原文: 僻处城南一草堂,高情自爱水云乡。
临池每困生花笔,得句旋投古锦囊。
山送晴晖来画阁,树分浓翠覆吟房。
凭阑莫讶韶光浅,春事迟回到海棠。



猜您喜欢

春兴 其一

清代 方芳佩

幽居恰喜近山城,乐意相关境转清。
双蝶蹁跹林外去,一莺睍睆树间鸣。
卢医不疗烟霞疾,高士还深丘壑情。
精舍日长閒不得,苔钱数遍绕阶行。

立秋前一日

清代 方芳佩

转瞬流光速,临风易作愁。
芙蕖还映水,蟋蟀已鸣秋。
爱静居山境,迎凉上小楼。
井梧如解事,为我少迟留。

清明

宋代 宋祁

晓日东南欲照梁,藏鸦密柳暗横塘。
行庖束蜜停晨爨,别馆熏衣冷夜香。
陌上鲜风横去幰,阳滨翠潋泛行觞。
独嗟楚客流芳晚,淹卧愔愔带眼长。