《湖孰种菜歌》原文赏析

  • shú
    zhòng
    cài
  • [
    míng
    qīng
    chū
    ]
    qián
    chéng
    zhī
  • jīn
    líng
    chéng
    dōng
    shú
    cūn
    zhōng
    yǒu
    yǐn
    zhě
    kaī
    píng
    sūn
  • tōng
    hóu
    jiǎ
    jīn
    háo
    huá
  • kaī
    píng
    jīn
    fán
    dài
    wáng
    zhī
    hòu
    weí
    jūn
    zài
  • wǎng
    zhēng
    yán
    qīng
    mén
    guā
    jīn
    shǔ
    shú
    cài
  • wèn
    shuí
    zhòng
    cài
    mǎn
    xīn
    jiā
    shēng
    zhī
    sān
    rén
  • zhōng
    suì
    chú
    cài
    néng
    chuī
    fàn
    ér
    xīn
  • weí
    jūn
    tài
    xīn
    jiāo
    guì
    dāng
    nián
    nán
    shǔ
  • zhái
    jiā
    chū
    xiǎo
    hóu
    zhū
    cuì
    chéng
    shàng
    gōng
  • rén
    yóu
    jià
    shí
    zhuāng
    yún
    qiè
    yìng
    làn
    shēng
    guāng
  • tái
    qián
    zhào
    jìng
    shū
    jià
    shàng
    xūn
    pài
    guǎn
    xiāng
  • cháo
    sàn
    jìng
    yǒu
    xiāng
    duì
    weí
    shuāng
    bái
    shǒu
  • zǎo
    cóng
    neì
    yàn
    shēng
    hái
    xiàng
    cūn
    zhōng
    cāo
    jǐng
    jiù
  • cūn
    zhōng
    jǐng
    jiù
    chái
    feī
    mài
    cài
    hái
    chóu
    zhōng
    suì
  • cháng
    kěn
    rán
    xīn
    zuò
    shí
    zhǐ
    qīn
    hán
    zhàn
  • dōng
    chuān
    sūn
    gōng
    zhǔ
    xíng
    xīn
    cháng
    kuì
  • wén
    shuō
    jūn
    jìn
    shāng
    qíng
    xīn
    gēng
    qiú

原文: 金陵城东湖孰村,中有隐者开平孙。
通侯甲第今已矣,意气豪华无复存。
开平去今凡几代,五王之后惟君在。
往昔争言青门瓜,如今独数湖孰菜。
问谁种菜满畦新,一家生计只三人。
终岁把锄菜畦里,妇能炊饭儿负薪。
为君妇亦太辛苦,娇贵当年难比数。
翟珈赐出小侯妻,珠翠里成上公女。
都人犹记嫁时装,如云妾媵烂生光。
台前照镜轮梳髻,架上熏衣派管香。
一朝散去竟何有,相对惟余双白首。
早从府内厌笙歌,还向村中操井臼。
村中井臼倚柴扉,卖菜还愁终岁饥。
衣长不肯燃薪坐,十指侵寒绽故衣。
东川子孙公主裔,妻孥行汲心常愧。
闻说君妇尽伤情,无心更拟求奴婢。



猜您喜欢

登金山二首 其二

明代 康宪

对面无缘对面遮,红尘原自隔烟霞。
等閒忘却来时路,笑杀桃源洞口花。

登金山二首 其一

明代 康宪

梵宇重重结构新,峰头宝殿簇麒麟。
不如泉石天然胜,一个蒲团足隐身。

游金山

明代 顾圣之

紫金嵯峨插空起,高顶去地三十里。
回互云梯升几重,幽阴烟壑临无底。
双松隐隐欲至天,中有琳宇嵌高巅。
翠霭忽生巾舄上,丹霞常护檐楹前。
日华五色辉碧落,云中时奏钧天乐。
时乘御辇骖赤龙,玉女扬幡导黄鹤。
余欲翻飞不可从,天花散作青芙蓉。
纷纷影落松间月,袅袅声飘岩外钟。