《彭门感旧》原文赏析

  • péng
    mén
    gǎn
    jiù
  • [
    qīng
    dài
    ]
    jīn
    è
  • gǎn
    jiù
    chóu
    néng
    qiǎn
    péng
    mén
    yòu
    chéng
  • wǎng
    lái
    qiān
    bīn
    zhǔ
    niàn
    廿
    nián
    qíng
  • shēn
    shì
    rén
    wén
    zhāng
    qīng
  • huáng
    chóng
    huí
    shǒu
    jué
    sài
    hóng
    鸿
    shēng

原文: 感旧畴能遣,彭门又一程。
往来千里地,宾主廿年情。
身世何人忆,文章独我倾。
黄垆重回首,凄绝塞鸿声。



猜您喜欢

道经彭城有感二首 其二

清代 金锷

江上阻兵革,胡为还远行。
游梁愧凭轼,过宋忆班荆。
霜鬓增枚叔,风怀减马卿。
似闻海氛息,捩舵且遄征。

郭频伽病起怀人图

清代 曹言纯

客里无人共酒卮,药囊题罢复题诗。
一年几日阑门住,转忆匡床卧病时。

花落

清代 陈逢衡

花落斜阳外,无人酒半醺。
客愁多似水,春梦乱如云。
庾信伤心赋,陶潜自祭文。
古来贤达者,谁不泪纷纷。