《题肤功雅奏图》原文赏析

  • gōng
    zòu
  • [
    míng
    dài
    ]
    dèng
    zhēn
  • luán
    wàng
    lín
    biān
    jiā
    dào
    rén
    kàn
    beì
    qián
  • zhōng
    fēng
    hèn
    huáng
    qīn
    xiàng
    yuán
    xuān
  • shū
    xīng
    yǐng
    jìn
    tái
    sān
    xiàng
    qīng
    yuè
    guāng
    yáo
    chǐ
    tiān
  • jiǎn
    chuán
    cóng
    guī
    duì
    yáng
    qià
    zhí
    jiàn
    yuán
    nián
  • guàn
    jiā
    jiǎo
    é
    yìng
    shèn
    yǒu
    lóng
    wén
    zhuān
  • jiè
    zhù
    dāng
    tiān
    xià
    zhé
    chōng
    suí
    yùn
    zhǎng
    zhōng
    quán
  • heī
    zhí
    cháo
    lái
    zhū
    zhòu
    shì
    gòng
    lián
  • shēn
    cháo
    yuán
    weì
    lǎo
    chéng
    wàn
    xìn
    jiā
    jiān
  • zhī
    héng
    cǎo
    jiàn
    shuō
    fēn
    zài
    yān
  • shí
    kān
    biāo
    zhān
    hái
    weí
    biǎo
    yān
    lín
    jié
    guǎng
    广
    dōng
    dài
    shū

原文: 和鸾望阙复临边,夹道人看气倍前。
素鞸已终风木恨,黄麻亲向穸原宣。
枢星影近台三象,卿月光摇尺五天。
特简遄从归沐日,对扬恰值建元年。
冠加廌角峨应甚,赐有龙文许自专。
借箸独当天下计,折冲随运掌中权。
黑衣岂直朝来补,朱帝繇兹世共联。
身历四朝元未老,城如万里信加坚。
可知横草无如此,见说分茒即在焉。
勒石祇堪标懿绩,具瞻还为表淩烟(林雅杰《广东历代书法图录》)。



猜您喜欢

题魁岩

明代 龙溪冯氏

胜形开太古,灵养得魁岩。
自是两仪里,风长日月函⑴。

宋代 蒋瑎

谁知清淡者,冬月亦登临⑴。

和孟郊韵

宋代 蒋瑎

依崖架僧坊,微云冒经床。
阔睨沧海潮,幽聆诸天香。
远水泻空碧,层轩逗寒光。
愿言寄暮齿,永诀声利场(以上宋龚昱《昆山杂咏》卷上)。