《舞剑篇与陆方义》原文赏析

  • jiàn
    piān
    fāng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    shào
    róng
  • cháng
    gāo
    yǒng
    rén
    jiàn
    piān
    zhuī
    feī
    xiān
  • lái
    jiàn
    jiě
    shí
    èr
    zaī
    hòu
    shì
    rén
    zhuàn
  • shēng
    shēng
    ěr
    qiě
    qián
    jīn
    shì
    shuāng
    lóng
    quán
  • cháng
    bīng
    duǎn
    jiē
    jīng
    liàn
    xióng
    shǎn
    shuò
    luò
    yín
    xiàn
  • wàn
    rén
    dāng
    qǐng
    fēng
    yún
    kàn
    bǎi
    biàn
  • xuàn
    jiāo
    lián
    duàn
    jīng
    feī
    yàn
  • yuè
    xīng
    liú
    shēn
    jiàn
  • huā
    tuán
    xuě
    piàn
  • shēng
    shí
    zhī
    jīng
    jué
    shén
    qiě
    yuàn
    zhí
    biān
    zhuī
    hòu
    chén
  • shèn
    qīng
    xié
    jiàn
    jiāng
    hǎi
    zhī
    shuāng
    feī
    chū
    xiá
    guī
    yán
    jīn

原文: 我尝高咏古人《古剑篇》,我欲起舞追飞仙。
古来剑解七十二,惜哉后世无人传。
陆生陆生尔且前,我今试舞双龙泉。
长兵短接须精练,雌雄闪烁落银霰。
万人力敌莫可当,顷刻风云看百变。
忽徐忽疾疑旋蛟,忽连忽断惊飞雁。
耸跃星流身不见。
雨打梨花团雪片。
陆生此时睹之惊绝神,且愿执鞭追后尘。
慎勿轻携此剑渡江海,只恐双飞出匣归延津。



猜您喜欢

刘伯伦

清代 汪绍焻

生死穷通付醁醽,妇言虽好不须听。
利名役役真成醉,只有先生是独醒⑴。

项王

清代 汪绍焻

骓马虞兮可奈何,汉军四面楚人歌。
乌江耻学鸿门遁,亭长无劳劝渡河⑴。

咏二南 其四十九 驺虞

明代 金九畴

芸芸万汇沐深仁,庶草繁芜瑞色臻。
飞走郊原皆自得,双双叠叠并前陈。