《滁州道中雨》原文赏析

  • chú
    zhōu
    dào
    zhōng
  • [
    míng
    dài
    ]
    shěn
    zhōng
  • chú
    zhōu
    chéng
    guō
    jiē
    tiān
    hái
    gāo
    xià
    jiān
    chūn
    jiān
  • bǎn
    cháng
    qiáo
    huá
    huá
    cāng
    lín
    yōu
    shuǐ
    chán
    chán
  • yào
    bàn
    chí
    huí
    shù
    dǐng
    shí
    chū
    shān
  • xíng
    nán
    zhēn
    shěn
    shī
    liáo
    chóu
    yán

原文: 滁州城郭接天还,高下肩舆春雨间。
古坂长桥泥滑滑,苍林幽谷水潺潺。
溪要半渡迟回马,树顶时摩出没山。
行路苦难真自哂,题诗聊复破愁颜。



猜您喜欢

裁锦词 其四

清代 弘历

裁锦裁锦可喻离,锦花截处成云泥。
纵使天孙巧,报章已断咄咄空含悲。
呜呼为别不惜者,可以怀前期。

裁锦词 其三

清代 弘历

裁锦裁锦可喻政,学而后入斯为正。
子皮信进贤,侨也善譬是以能为郑。
呜呼为量不宏者,可以倾耳听。

裁锦词 其二

清代 弘历

裁锦裁锦可喻人,恒情厌旧多喜新。
新衣固已佳,岂如旧衣称意而合身。
呜呼为交不恒者,可以度吾言(叶)。