《过高邮》原文赏析

  • guò
    gāo
    yóu
  • [
    yuán
    míng
    chū
    ]
    xiè
  • fāng
    zhōu
    yuè
    jiāng
    hǎi
    dài
  • qín
    yóu
    dào
    suǒ
    jīng
    shì
    cháng
  • qián
    shī
    zhèng
    mín
    kuì
  • qún
    xióng
    xiāng
    bìng
    tūn
    zhōng
    zhèng
    qiáo
    cuì
  • cháng
    gōng
    hǎi
    líng
    lái
    feī
    jiān
    ruì
  • suì
    lìng
    bǎi
    wàn
    shī
    jìng
    sān
    duì
  • xiào
    shùn
    nǎi
    tiān
    dǒu
    fān
    zhì
    huì
  • gān
    fēn
    lín
    zhù
    shí
    dāng
    dài
  • yùn
    zhuī
    zhàn
    huǐ
  • niàn
    鹿
    yóu
    zài
  • nǎng
    guò
    chéng
    báo
    cóng
    piáo
    yáo
    zhēng
  • shí
    shì
    liàng
    shū
    sāng
    mài
    hái
    qīng
    qīng
  • shè
    shuǐ
    liú
    xiě
    xīng
  • xiǎng
    jiàn
    duàn
    tóu
    jiāng
    yún
    yáng
    yǎo
    míng

原文: 方舟越湖江,厉马趋海岱。
秦邮道所经,抚事一长嘅。
乾符失其握,政弊民自溃。
群雄相并吞,中土正憔悴。
长弓海陵来,飞镞颇坚锐。
遂令百万师,竟屈三五队。
效顺乃天启,斗藩制吴会。
干戈纷四邻,柱石矻当代。
运去不可追,战死亦何悔。
岂复念姑苏,麋鹿游已再。
曩余过兹城,薄从嫖姚征。
时事谅殊昔,桑麦还青青。
浟浟甓社水,流血一何腥。
想见断头将,云旗扬窈冥。



猜您喜欢

诗三首 其三

宋代 无名氏

仙都道士不知名,能用丹书镇幽鬼。
杨郎独宿方醒然,孤鸾独宿重泉底⑴。

咏蝶

宋代 无名氏

□□□□□□□,一丛浮动戏兰芽。
裁成碧玉搔头样,画作黄金便面花。
闲过楼台飞尽日,又因风雨宿谁家。
儿童爱把襜褕扑,惊起双双贴綵霞⑴。

送文澜开馆清江用芝山舍弟韵席

明代 霍与瑕

夏夜飞萤火,空山乱趁人。收拾书囊里,三更供苦辛。