《登杨家城得神松旧处》原文赏析

  • dēng
    yáng
    jiā
    chéng
    shén
    sōng
    jiù
    chù
  • [
    qīng
    dài
    ]
    liú
    shì
    ruì
  • xún
    shén
    shí
    gēn
    yóu
    zhí
    shàng
    chán
    dào
    yóu
    hǎo
    jīn
    shí
    chū
    jiàn
    zhài
    hái
    zhǐ
    sòng
    xiāng
    jiù
    lóu
    xūn
    zhuàn
    zhù
    guó
    yáng
    jiā
    jiāng
    shuō
    chá
    xiān
    wàng
    hóu
    gēng
    làng
    chèng
    sōng
    jiàn
    chù
    shān
    chéng
    gǎi
    yún
    zhōu

原文: 欲寻神木识根由,直上馋崖到此游。好溯金时初建寨,还徵宋相旧题楼。勋传柱国杨家将,说误槎仙博望侯。更莫浪称松见处,山城改徙自云州。



猜您喜欢

卜算子 其二 榆荚钱四首

清代 宋琬

不见鼓洪炉,但见泉刀泻。
袅袅垂杨欲聘梅,千万春风价。
撒漫古城边,暴富田翁舍。
斗草儿童扑满轮,一掷斜阳下。

卜算子 其一 榆荚钱四首

清代 宋琬

良冶让天工,不怕铜山匮。
铸就青蚨亿万缗,乱向枝头寄。
鹅眼易飘零,贯朽还垂地。
欲付新丰旧酒楼,少个开元字。

浣溪沙 其二 芳草

清代 宋琬

乍暖犹寒二月天。
玉楼长抱博山眠。
沈香火冷少人添。
残雪才消春鸟哢,画阑干外草芊绵。
几时青得到郎边。