《寄康庆之钱塘二首》原文赏析

  • kāng
    qìng
    zhī
    qián
    táng
    èr
    shǒu
  • [
    yuán
    dài
    ]
    fāng
    huí
  • pǐn
    shēn
    cān
    làn
    zōng
    bàng
    chū
    jiù
    lín
    <
    b
    r
    >
    shī
    chéng
    jiào
    qiān
    piān
    shū
    céng
    wàn
    juàn
    duō
    <
    b
    r
    >
    zhuàng
    shì
    guān
    hàn
    xiě
    meǐ
    rén
    nán
    guó
    cǎi
    lián
    <
    b
    r
    >
    jùn
    yóu
    guān
    píng
    shēng
    shì
    jiāng
    xiāng
    lǎo

原文: 奕品深参古烂柯,笔踪傍出旧临河。
诗成不觉千篇易,书读曾逾万卷多。
壮士玉关汗血马,美人南国采莲歌。
俊游奇观平生事,将相其如此老何。



猜您喜欢

至后

元代 方回

三历推周正,今当七袠开。
不应嫌老迫,更用著愁催。
酒竭倾浑滓,炉残恋暖灰。
故园归去好,移树及春栽。

读太原王氏家记二首

元代 方回

卧冰公相旧家声,纪载铿锵乐九成。
大姓江山同久远,雄文日月竞光明,
双亲强健跻高寿。两纪休閒致盛名,
冠豸澄清聊一出,万钟千驷未为荣。

王学士亦经屈沱作诗予复和之

清代 屈大均

吾乡临一水,亦用屈沱名。伏腊湘累庙,弦歌楚些声。宗惟南屈盛,辞未使君轻。家学元骚赋,依依忠爱情。