《重宿江郎山下逆旅》原文赏析

  • chóng
    宿
    jiāng
    láng
    shān
    xià
  • [
    qīng
    dài
    ]
    yáng
    wén
    yíng
  • qiān
    guī
    sāng
    xíng
    nán
    tiān
    leì
    shēn
    dān
  • shù
    jīng
    jiǔ
    jìn
    qíng
    yuè
    zhào
    chóu
    rén
    hán
  • duō
    cháng
    héng
    shī
    shuì
    nán
    lái
    qiáng
    jiā
    cān
  • jiāng
    láng
    kōng
    shān
    huí
    tóu
    yàn
    kàn

原文: 千里归丧行路难,天涯涕泪一身单。
树经久雨尽情碧,月照愁人特地寒。
多故长途恒失睡,大难来日强加餐。
江郎壁立空依倚,山色回头不厌看。



猜您喜欢

涧石 其二

清代 杨文莹

石资水磨磋,锋敛无外炫。
水东石向西,虽圆誓不转。

涧石 其一

清代 杨文莹

天生涧底石,头角何觺然。
久久与水斗,不转亦已圆。

元旦觐祖生 其二

清末近现代初 严复

汝父意娱亲,殷然盼石麟。
得吾儿出世,及尔祖为人。
门户千秋业,乾坤万里春。
吾衰家自振,老泪一沾巾。