《真娘墓》原文赏析

  • zhēn
    niáng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    chéng
    yuán
    shàn
  • xióng
    xīn
    jiǔ
    beì
    míng
    chǎng
    xián
    xíng
    yòu
  • guò
    shěn
    xié
    dēng
    lái
    fǎng
    访
    zhēn
    niáng
  • zhēn
    niáng
    shàng
    liǔ
    qīng
    qīng
    liǔ
    qīng
    qīng
    qíng
  • céng
    xiàng
    guī
    zhōng
    qiān
    bié
    céng
    cóng
    qiáo
    pàn
    sòng
    xíng
    jīng
  • xíng
    jīng
    lái
    wǎng
    qióng
    nián
    nián
    suì
    suì
    chāng
  • weí
    gǎn
    dāng
    nián
    cuì
    xiù
    rén
    què
    lián
    jīn
    hóng
    yán
  • làng
    hóng
    yán
    zuì
    lián
    jīn
    ān
    shān
    biān
  • diào
    qíng
    yuān
    zhàng
    cháo
    cháo
    huān
    xiào
    luò
    huā
    qián
  • jīn
    nián
    huā
    luò
    yán
    gǎi
    míng
    nián
    chūn
    zhì
    huā
    réng
    zài
  • làng
    yán
    shuaī
    zài
    hóng
    diàn
    liú
    guāng
    kěn
    xiāng
    dài
  • jūn
    jiàn
    zhēn
    niáng
    dāng
    quán
    shèng
    shí
    zhū
    weí
    cuì
    rào
    huáng
    jīn
    zhī
  • gōng
    cuī
    zhuāng
    xiāng
    jìng
    wáng
    sūn
    绿
    yáng
  • shèng
    shuaī
    xìng
    feì
    biàn
    fāng
    cǎo
    mái
    chūn
    yuàn
  • bīng
    hún
    huàn
    huí
    yàn
    zhuàn
    yīng
    tīng
    jiàn
  • huāng
    zhǒ
    leì
    leì
    qiū
    bái
    yún
    míng
    yuè
    liǎng
    yōu
    yōu
  • bái
    yún
    guǎn
    rén
    hèn
    míng
    yuè
    piān
    zēng
    guò
    chóu
  • fēng
    chén
    kuì
    céng
    liǎo
    dǎo
    tiān
    suǒ
    jìn
    zhī
    yīn
    shào
  • tòng
    shà
    fēng
    liú
    jué
    dài
    rén
    tīng
    cán
    zhōu
    feī
    niǎo
  • xìn
    guī
    lái
    lòu
    cháng
    biǎn
    zhōu
    héng
    táng
  • zhuó
    láo
    shěn
    zuì
    míng
    fān
    guà
    chǔ
    jiāng

原文: 雄心久被名场误,闲行又踏姑苏路。
路过姑苏夜已沈,携灯来访真娘墓。
真娘墓上柳青青,柳色青青系客情。
曾向闺中牵别绪,曾从桥畔送行旌。
行旌来往无穷已,年年岁岁吴阊里。
为感当年翠袖人,却怜今日红颜子。
浪子红颜最可怜,金鞍玉勒珊瑚鞭。
夜夜调情鸳帐底,朝朝欢笑落花前。
今年花落颜色改,明年春至花仍在。
浪子颜衰不再红,驹电流光肯相待。
君不见,真娘当日全盛时,珠围翠绕黄金卮。
公子催妆香阁静,王孙系马绿杨低。
盛衰兴废须臾变,萋萋芳草埋春怨。
玉魄冰魂唤不回,燕啭莺歌听不见。
荒冢累累卧虎丘,白云明月两悠悠。
白云不管离人恨,明月偏增过客愁。
风尘愧我曾潦倒,天涯索尽知音少。
痛煞风流绝代人,听残啁唧孤飞鸟。
信步归来玉漏长,扁舟一叶系横塘。
浊醪此夕须沈醉,明日孤帆挂楚江。



猜您喜欢

梅溪道中

清代 程纪

东风拂柳条,新绿摇马首。
遥睇远山昏,乱烟生渡口。

赠山阴黄仪逋

清代 程泰象

吾爱黄夫子,生平善自操。
声名空四海,词赋压三曹。
陋室颜渊巷,湘潭屈子骚。
倾壶仍不醉,漫腹是醇醪。

戏作小诗用少陵事

宋代 周紫芝

百尺寒松老干枯,韦郎笔妙古今无。
何如莫扫鹅溪绢,留取天吴紫凤图(《竹坡诗话》)。