《太息行赠平湖谢赞府》原文赏析

  • tài
    xíng
    zèng
    píng
    xiè
    zàn
  • [
    míng
    dài
    ]
    càn
  • tài
    tài
    beī
    fēng
    dòng
    liáng
  • yún
    zhōng
    tiān
    bái
    huí
    guāng
  • xiè
    jiāng
    lái
    rán
    wǎn
    qīng
    yáng
  • sān
    shàng
    shū
    dào
    chén
    táng
  • jiǔ
    chóng
    tiān
    tīng
    gāo
    chén
    liáng
  • chén
    yǒu
    feì
    yán
    fāng
  • huǎn
    tǎng
    jiàn
    shōu
    shǐ
    使
    lóng
    kāng
  • tuì
    退
    xiāng
    guó
    mén
    chí
    shū
    táng
    huáng
  • beī
    zhī
    gāo
    lún
    duō
    ěr
    shū
    shēng
    kuáng
  • guī
    lái
    zhōng
    chéng
    zhāng
  • shēn
    qián
    kǎi
    kāng
  • tīng
    zhī
    chóng
    weí
    tàn
    leì
    xià
    zhān
    shàng
  • fēn
    fēn
    ròu
    shí
    zhě
    yǎng
    suí
    bān
    xíng
  • ér
    fàn
    huò
    kàng
    yán
    zhāng
  • zuò
    lìng
    cán
    yīn
    heī
    zhōng
    shāng
  • yán
    dōng
    shuāng
    xuě
    xíng
    fǎn
    nán
    jiāng
  • báo
    huàn
    yuǎn
    bié
    yōu
    qiě
    cháng
  • shǒu
    weí
    yán
    shèn
    suǒ
    jiāng
  • míng
    míng
    huáng
    weí
    yuán
    huà
    fāng
    chāng
  • jiā
    móu
    huì
    dāng
    chóu
    liáng
    jiǎ
    shàn
    shēn
    zàng
  • shì
    weì
    chóng
    beī
    míng
    jié
    yào
    zāng
  • kōng
    yán
    shī
    lìng
    yǒu
    xiá
    fāng

原文: 太息复太息,悲风动河梁。
浮云翳中天,白日不回光。
谢子庐江来,脩髯宛清扬。
伏阙三上书,雅道陈虞唐。
九重天听高,臣愚不自量。
臣有肺腑言,譬彼俗医方。
和缓傥见收,足使疲癃康。
退谒相国门,持书立堂皇。
卑之无高论,咄尔书生狂。
归来逆旅中,哀歌不成章。
顾余伸前议,意气何慨慷。
听之重为叹,泪下沾我裳。
纷纷肉食者,俛仰随班行。
而子饭藜藿,抗言一何张。
坐令吾徒惭,喑嘿中自伤。
严冬霜雪集,子行返南疆。
薄宦栖远邑,别路悠且长。
握手为子言,努力慎所将。
明明辟皇闱,元化方日昌。
嘉谋会当酬,良贾善深藏。
势位无崇卑,名节要自臧。
空言顾何施,令德有遐芳。



猜您喜欢

舟出车新桥

元代 方回

市声巷语哭还歌,客舍喧啾奈汝何。
才出城闉愁眼豁,适逢秋霁病身和。
力行古道于时背,心感皇天所相多。
鸿雁稻梁焉用足,政须寥廓谢虞罗。

病中夜思

元代 方回

垂及七旬叟,行将三伏时。
归期秋未定,病势夜尤危。
眼困终难寐,心明尚可医。
阴寒伺阳燠,间隙不容丝。

袁兴国挽词二首

元代 方回

忆昔予初筮,南楼丈席陪。
观星忧世事,玩日叹时才。
稍讶无周梦,悬知有郢哀。
魂今招不得,天尚鉴灵台。