《吊于忠肃公墓》原文赏析

  • diào
    zhōng
    gōng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    ruǎn
    kuí
    shēng
  • jiǎ
    guāng
    lín
    lín
    bái
    cǎn
    zhī
    biàn
    rén
    sāng
    dǎn
  • cháo
    suō
    jǐng
    zhàn
    tiān
    xīng
    pái
    zhòng
    gōng
    gǎn
  • gēn
    běn
    dòng
    shì
    yán
    nán
    qiān
    zhě
    dāng
    zhǎn
  • shì
    qián
    kūn
    děng
    shí
    ān
    weī
    nǎi
    shēn
    zhī
  • weī
    xíng
    piàn
    zhǐ
    chū
    jūn
    qiān
    wàn
    fēng
    tíng
    chí
  • cuī
    cán
    dìng
    shè
    jīn
    ōu
    quē
    tiān
    guī
  • tiān
    guī
    lái
    qún
    xiǎo
    hēng
    děng
    ěr
    biàn
  • shēn
    suí
    tiān
    zhù
    qīng
    yǒu
    xūn
    guàn
    jīn
    shí
  • xiān
    zhī
    zhù
    zhèn
    xīn
    lián
    zhōng
    chóng
    míng
    jīng
    gōng
  • jīn
    qióng
    beī
    shí
    cán
    lóng
    fèng
    yóu
    lái
    zhēn
    xiǎn
    xún
    yōu
    gōng
  • sān
    tái
    shān
    xià
    beī
    fēng
    wēng
    zhòng
    yán
    shí
    lín
    zhì
  • huí
    shǒu
    xiá
    yàng
    yuān
    nán
    beǐ
    fēng
    yān
    hūn

原文: 甲光鳞鳞白日惨,土木之变人丧胆。
举朝缩颈占天星,力排众议公独敢。
根本一动大势去,言南迁者吾当斩。
此是乾坤何等时,安危乃以一身支。
威行片纸出军府,千里万里风霆驰。
摧残大敌定社稷,金瓯无缺天子归。
天子归来群小昵,亨等意耳辨奚益。
不惜身随天柱倾,自有奇勋贯金石。
呜呼,先知其柱,朕心怜其忠,崇祠嶪嶪铭旌功。
祇今穹碑蚀残龙凤字,犹来披榛剥藓寻幽宫帝。
三台山下悲风起,翁仲无言石麟峙。
回首栖霞一样冤,湖南湖北风烟昏。



猜您喜欢

野人家

宋代 陈允平

绕江生杜若,满地长辛夷。
剪草涂脂抹粉新壁,褰藤缚旧篱。
瓦瓶春貯酒,土灶夜蒸藜。
独步归来晚,东皋雨一犁。

暮雨

宋代 周文璞

暮雨潇潇郎不归,尊前谁忆旧歌词。
望夫乌臼浓于染,叶叶惊秋恨欲飞。

春夜

清代 周之瑛

红炉轻拨护春寒,一卷《骚经》读未阑。
夜永不知明月上,瞥惊梅影到阑干。