《依韵和扬州许待制竹拄杖》原文赏析

  • yùn
    yáng
    zhōu
    dài
    zhì
    zhú
    zhǔ
    zhàng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    meí
    yáo
    chén
  • chǔ
    zhú
    jiǎn
    shuāng
    cóng
    cán
    hàn
    shǐ
    使
    qióng
  • jiū
    xíng
    shū
    yòng
    tóng
    gōng
  • tǐng
    shēng
    nán
    biàn
    zhī
    fēn
    qióng
  • qīng
    feí
    duǎn
    rèn
    péng
  • weí
    gāo
    chí
    zhī
    jiàn
    fēng
  • jiāo
    liáo
    shí
    xià
    xíng
    ǒu
    cóng
    dōng
  • meí
    tái
    shēn
    chuān
    穿
    yuàn
    tōng
  • biàn
    fán
    shí
    huà
    huò
    shū
    kōng
  • xiě
    yǒu
    xiāng
    jiù
    lín
    ruǎn
    zōng
  • jiāng
    shuí
    jiào
    lǎo
    yào
    guān
    yōng
  • hài
    qīng
    cháo
    niǎo
    xué
    chóng
  • shuí
    néng
    qiú
    dào
    shù
    kuà
    zuò
    shàng
    tiān
    lóng

原文: 楚竹剪霜丛,何惭汉使筇。
鸠形殊用刻,马箠不同功。
挺特生难变,支离分已穷。
轻肥思比鹤,短发任如蓬。
倚以为高趣,持之见素风。
步郊聊实下,行乐偶从东。
屡刺莓苔破,深穿苑圃通。
辩繁时画地,默意或书空。
古血有湘迹,旧林无阮踪。
将渠谁觉老,要此岂关慵。
莫骇倾巢鸟,须虞蠹穴虫。
谁能求道术,跨作上天龙。



猜您喜欢

依韵和张应之见赠

宋代 梅尧臣

京洛多游好,相与岁月深。
虽同执一籥,吹曲各异音。
自微众音响,安感万物心。
我穷子来唁,慷慨发长吟。

依韵和张中乐寺丞见赠

宋代 梅尧臣

朝⑴车走辚辚,暮车走????。
黄埃蔽车轮,赤日烁车屋。
靡论远与近,安问疏与熟。
贤愚各有求,往返相磨毂。
我马不出门,我迹亦以局。
心慕中乐贤,道义闻且宿。
其言清而新,其貌古不俗。
书可到二王,辩可折五鹿。
往见未为劳,定交然后笃。
惠诗何劲敏,对敌射铜镞。
穿杨有旧手,惊雀无全目。
强酬非所当,宜将弓矢速。

慈利县教育会联

近现代 吴恭亨

耶教回教佛教,非吾之所谓;
德育智育体育,尽人使受裁。