《示执坐禅者颂》原文赏析

  • shì
    zhí
    zuò
    shàn
    zhě
    sòng
  • [
    táng
    dài
    ]
    xǐng
    chéng
  • dào
    fēn
    míng
    jué
    diǎn
    chén
    cháng
    zuò
    shǐ
    xiāng
    qīn
  • yuán
    tǎng
    jiě
    feī
    shì
    chù
    kuì
    néng
    yǒu
    xīn
  • sàn
    dàn
    kěn
    zhī
    dùn
    xiāo
    yáo
    huì
    xiū
    lín
  • huò
    yóu
    quán
    shí
    huò
    weì
    yān
    xiá
    wài
    rén

原文: 大道分明绝点尘,何须长坐始相亲。
遇缘傥解无非是,处愦那能有故新。
散诞肯齐支遁侣,逍遥曷与慧休邻。
或游泉石或阛阓,可谓烟霞物外人。



猜您喜欢

与僧对句(题拟)

唐代 王审知

钩偷豆蔻花(审知。),日动珑??髻(僧。见《吟窗杂录》卷三十八。)。

□明

唐代 慧救

迢迢恩义吹区分⑴。

平安夜独归(二○○一年)

当代 伯昏子

槛外御河初夜冰,夷歌四面彻华京。
圣灵虽本遗绵泽,平等无由惠众生。
削发飘风催雪意,承欢烛火引金茎。
默然橐龠何言说,独听寒衢卖报声。