《渡河至大梁》原文赏析

  • zhì
    liáng
  • [
    míng
    dài
    ]
    wáng
    míng
  • lǒng
    jìng
    lín
    zhēng
    chū
    háo
    àn
    guǒ
    tōng
    <
    b
    r
    >
    zēng
    qiū
    cǎo
    tán
    fēng
    shǎn
    shí
    huā
    hóng
    <
    b
    r
    >
    liè
    guī
    liáng
    yuàn
    shā
    rén
    sòng
    gōng
    <
    b
    r
    >
    píng
    gāo
    yǎng
    lái
    wǎng
    kuì
    míng
    hóng
    鸿

原文: 陇净林争出,壕纡岸果通。
日增秋草澹,风闪石花红。
猎骑归梁苑,沙人牧宋宫。
凭高一俯仰,来往愧冥鸿。



猜您喜欢

临漳杂诗十首 其八

元末明初 王祎

山秀英灵聚,溪清爽气开。
水晶凝石髓,月彩耀珠胎。
珉紫裁为砚,犀花解作杯。
最怜沙上草,颜色在根荄。

临漳杂诗十首 其七

元末明初 王祎

是处方言别,漳南觉更强。
儿童皆唤囝,男女总称郎。
不雨犹穿屐,因暄尽佩香。
人人牙齿紫,尽为嚼槟榔。

临漳杂诗十首 其六

元末明初 王祎

文物如邹鲁,斯言信不虚。
科名唐进士,道学宋元儒。
祠宇依山曲,遗书布海隅。
风流今孰继,林子亦其徒⑴。