《南田留别》原文赏析

  • nán
    tián
    liú
    bié
  • [
    qīng
    dài
    ]
    zhī
  • mǎn
    fàn
    xīn
    qiū
    qíng
    bàng
    cuì
    lóu
  • luò
    gāo
    chéng
    guī
    niǎo
    shù
    lián
    píng
    luàn
    yún
    chóu
  • shí
    nián
    màn
    liáng
    hóng
    鸿
    kǒu
    chéng
    fàn
    zhōu
  • yuè
    sōng
    fēng
    kàn
    mèng
    zhōng
    yìng
    zuò
    jiù
    shí
    yóu

原文: 满溪蘋叶泛新秋,旅客何情傍翠楼。
日落高城归鸟没,树连平野乱云愁。
十年漫寄梁鸿庑,八口思乘范蠡舟。
芦月松风看不足,梦中应作旧时游。



猜您喜欢

挽张之洞联

清代 杨熊祥

廿年功德如新,能使匕鬯勿惊,楚境遂为天下重;
小子亲炙最晚,但见声色不动,中朝重奠泰山安。

题徐元叹落木庵

明代 陆琏

栖岩有精舍,窈窕挂藤萝。
天与幽人占,山偏落木多。
连峰当户立,一涧绕门过。
近有离骚作,非因学楚歌。

春兴

明代 鲍钊

高轩初睡足,迟日照阑干。
命酒随斟满,寻花不厌残。
欢因歌扇合,心向舞衣宽。
莫漫愁羁旅,春风任自寒。