《晓莺》原文赏析

  • xiǎo
    yīng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    tián
  • chūn
    xiāo
    lán
    gēng
    diǎn
    yān
    liǔ
    lòu
    huā
    shī
    湿
  • huà
    táng
    shēn
    suì
    lóu
    hán
    shā
    chuāng
    zhōng
    yuè
    huá
  • zǎo
    yīng
    bǎi
    zhuàn
    cuī
    cháo
    yáng
    huáng
    yán
    kēng
    qiāng
  • yún
    feī
    jìng
    mèng
    chū
    wén
    shí
    běn
    zuò
    shí
    wén
    mǎn
    zhěn
    huā
    xiāng
  • shēng
    wǎn
    zhuàn
    shí
    sān
    xián
    gāo
    zhǐ
    ruǎn
  • gōng
    hóu
    zhǐ
    shé
    duō
    gǎi
    biàn
    yuán
    zhū
    xiàn
    线
  • yùn
    líng
    lóng
    xiāng
    feī
    diào
    yān
    ǎi
    zhōng
  • zhū
    yīng
    bǎo
    xiāng
    chù
    jiāng
    fēng
    xiǎng
    xiū
    huáng
    cóng
  • huò
    xiān
    róu
    tóng
    cǎi
    xiù
    qīng
    yān
    xiān
    weī
  • huò
    qīng
    cǎi
    háo
    huà
    chéng
    xiǎo
    jǐng
    miáo
    chūn
    cháo
  • jiān
    guān
    luò
    jìn
    huā
    zhōng
    suǒ
    luán
    huáng
    ráo
  • qūn
    xún
    shǔ
    lín
    huā
    máo
    jīn
    zuò
    meì
  • piàn
    zhāng
    jùn
    biàn
    xīn
    cháng
    chūn
    huáng
    qiǎo
    yóu
    shuō

原文: 春宵已阑更点急,烟柳濛濛露花湿。
画堂深邃楼阁寒,碧纱窗中月华入。
早莺百啭催朝阳,簧言绮语何铿锵。
云飞雨敬梦初破,闻时(四库本作时闻)满枕梨花香。
声宛转,十三弦高指拨软。
宫喉徵舌多改变,圆于珠,细于线。
韵玲珑,湘妃调瑟烟霭中。
珠缨宝玦遽相触,江风细响修篁丛。
或纤柔兮同彩缕,绣得轻烟纤微雨。
或轻丽兮如彩毫,画成晓景描春朝。
间关历落意不尽,花中似索鸾皇饶。
逡巡曙色浮林际,菊花毛衣金作袂。
一片苏张俊辩心,长与春皇巧游说。



猜您喜欢

拟古 其八

宋代 田锡

玉树拭不灭,柳带柔堪结。
惠然贞归心,皎若天山雪。
罗幕生春风,珠帘鉴秋月。
沧波燕又归,尺书胡断绝。

拟古 其一

宋代 田锡

棠溪出精金,百鍊无馀滓。
铸得芙蓉剑,灵辉若秋水。
陆可断兕犀,阴亦惊神鬼。
照物双影寒,中霄(四库本作宵)灵气紫。
有时风雨至,欲作龙蛇起。
海酒与陵肉,宝烛延奇士。
酣饮取传观,英图各相视。
吐气成虹蜺,将平不平事。
大笑荆轲辈,卒如儿女子。

钟幼芝从塞上归移家郊外

明代 骆云程

游为风尘倦,归来选胜居。
莫嫌同四壁,端可了三馀。
卖剑求黄犊,寻诗任蹇驴。
玉关生入早,猿臂老何如。