《寄王崇》原文赏析

  • wáng
    chóng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    sòng
  • zhù
    shì
    zhàn
    fēng
    gāo
    mián
    shāng
    lǐng
    dōng
    <
    b
    r
    >
    xūn
    zhū
    fàn
    chuāng
    zhàn
    shàng
    huáng
    fēng
    <
    b
    r
    >
    ěr
    guì
    jiāng
    chéng
    qiān
    zhī
    yǒu
    tóng
    <
    b
    r
    >
    jīng
    yuán
    cān
    shēn
    niǎo
    jīng
    xióng
    <
    b
    r
    >
    yǒu
    diǎn
    rén
    duō
    bài
    gōng
    <
    b
    r
    >
    chūn
    yún
    chí
    shuí
    wèn
    shān
    zhōng

原文: 筑室占層峰,高眠商岭东。
钵薰诸佛饭,窗占上皇风。
饵桂将成父,搴芝固有童。
惊猿参唳鹤,伸鸟杂经熊。
客有希何点,人多拜德公。
春云不持寄,谁欲问山中。



猜您喜欢

酬元遗山

元代 白君举

梦里薰风湛露歌,花开汉苑旧经过。
拾遗老去青春暮,司马归来白发多。
横槊赋诗吾岂敢,短衣扣角夜如何。
相逢未尽相思话,草色连云水碧波。

题靖节图

元代 白君举

咄哉灵运辈,竟坐衣冠辱。
谁知五柳家,春雨东皋绿。

初夏即事

宋代 刘涣

野色满庭户,昼凉清景佳。
一双白练带,飞上石榴花。