《梦归乡诗》原文赏析

  • mèng
    guī
    xiāng
    shī
  • [
    nán
    beǐ
    cháo
    ]
    bào
    zhào
  • xián
    leì
    chū
    guō
    mén
    jiàn
    rén
    kuí
  • shā
    fēng
    àn
    sài
    xīn
    juàn
    xiāng
  • fēn
    jiù
    zhěn
    mèng
    xiǎng
    zàn
    yán
    guī
  • shuāng
    dāng
    tàn
    sāo
    míng
  • qiè
    kuǎn
    lún
    jiǔ
    bié
    xiāng
    jiāng
    hái
    weí
  • yán
    xià
    liáng
    lóng
    lóng
    zhàng
    huī
  • lán
    zhēng
    fēn
    fāng
    cǎi
    jìng
    weī
    ruí
  • kaī
    lián
    duó
    xiāng
    tàn
    xiù
    jiě
    yīng
    huī
  • meì
    zhōng
    cháng
    jìn
    jiào
    hòu
    jiāng
    weí
  • jīng
    kōng
    tàn
    huǎng
    shén
    hún
    feī
  • bái
    shuǐ
    màn
    hào
    hào
    gāo
    shān
    zhuàng
    weī
    weī
  • lán
    wǎng
    fēng
    shuāng
    gǎi
    róng
    shuaī
  • feī
    kāng
    kǎi
    dāng
    gào
    shuí

原文: 衔泪出郭门,抚剑无人逵。
沙风暗塞起,离心眷乡畿。
夜分就孤枕,梦想暂言归。
孀妇当户叹,缫丝复鸣机。
慊款论久别,相将还绮闱。
历历檐下凉,胧胧帐里辉。
刈兰争芬芳,采菊竞葳蕤。
开奁夺香苏,探袖解缨徽。
寐中长路近,觉后大江违。
惊起空叹息,恍惚神魂飞。
白水漫浩浩,高山壮巍巍。
波澜异往复,风霜改荣衰。
此土非吾土,慷慨当告谁⑴。



猜您喜欢

与庐陵王绍别诗

南北朝 刘骏

连岁矜离心,今兹幸良集。
信宿穷晨暮,开颜披所戢。
未尽欢娱怀,已伤歧路及。
舳舻引江介,飞旌背尔邑。
悄扰徒旅戒,团栾流景入。
迟迟分手念,泫泫登路泣⑴。

小桃源

宋代 王镐

二水清浑合,三山锦绣张。
迹沉簿书冗,身在水云乡⑴。

简州

宋代 王镐

山水三池郡,平湖坞可园。
要成真吏隐,故作小桃源。