《天马山》原文赏析

  • tiān
    shān
  • [
    qīng
    dài
    ]
    féng
    mǐn
    chāng
  • qún
    fēng
    hǎi
    yún
    tóng
    tiān
    yún
    lóng
  • liè
    西
    xíng
    shí
    yuǎn
    lǎn
    xiù
    líng
    kōng
  • yún
    gǔn
    xiè
    qiān
    wàn
    zhàng
    suī
    yǒu
    biàn
    huà
    zhōng
    qióng
  • zhī
    zào
    huà
    zhù
    shǔ
    fēn
    cùn
    rén
    jiān
    gōng
  • shí
    weī
    wàn
    zhěn
  • lián
    zhàng
    bēng
    téng
    shǒu
    kāo
    jiàn
    yáng
    huō
    chǎng
    míng
    xīn
    xiōng
  • chén
    cháo
    jǐng
    chéng
    jiāo
    rén
    nán
    qīn
    dōng
  • lǐng
    nán
    lái
    hǎi
    dāng
    lài
    xióng
  • zaī
    xiè
    gōng
    zhé
    chǐ
    齿
    xiū
    tóng
    méng
  • shēng
    cháng
    hǎo
    yóu
    lǎn
    meǐ
    wàng
    weì
    huá
    sōng
  • shān
    chuān
    yōu
    yuǎn
    xiāo
    guī
    lái
    yōng
    péng
    hāo
    zhōng
  • weì
    shān
    lín
    luò
    shǒu
    jiǔ
    záo
    fán
    shén
    gōng
  • qióng
    yōu
    tàn
    chǎng
    huǎng
    jué
    jǐng
    chéng
    cóng
  • yuán
    náo
    shēn
    yín
    guǐ
    beī
    xiào
    sōng
    xià
    dàn
    yǒu
    xié
    yáng
    hóng
  • yīn
    tuō
    jīng
    piāo
    rán
    hǎi
    tiān
    fēng

原文: 群峰离合海云同,天马独起如云龙。
鼓鬣西行十余里,远揽积秀凌虚空。
云滚雨泄千万丈,虽有变化无终穷。
极知造化鼓铸力,不数分寸人间功。
大石骑危已齾齾,万木枕股何濛濛。
连嶂崩腾首尻见,阳崖豁敞明心胸。
晨朝景气一澄霁,交人以南钦以东。
五岭南来入于海,当复赖此司其雄。
惜哉谢公屐折齿,几欲马匹羞同蒙。
繄余生长好游览,每望河渭思华嵩。
山川悠远意萧瑟,归来拥蔽蓬蒿中。
岂谓山林落吾手,久已斧凿烦神工。
穷幽探秘余惝恍,欲语绝景诚何从。
猿猱呻吟鬼悲啸,松下但有斜阳红。
因欲脱屣骑鲸鱼,飘然巨海浮天风。



猜您喜欢

次韵务观城西书事二首

宋代 韩元吉

腊尽雪晴春欲柔,蒙蒙烟柳认瓜洲。
潮生潮落无穷事,江水东西不限愁。

剡溪道中五首

宋代 韩元吉

平潮恰恰乱蛙鸣,断送江南春雨晴。
绿谷细看桑眼破,紫茸还见草心生。

剡溪道中五首

宋代 韩元吉

戴家家住此溪头,买酒寻春得胜游。
夹岸杨花浑似雪,不应兴尽便回舟。