《叨从登岱》原文赏析

  • tāo
    cóng
    dēng
    dài
  • [
    míng
    dài
    ]
    sōng
  • shǐ
    使
    zhě
    dōng
    dēng
    tài
    tán
    yún
    cóng
    ǎi
    ǎi
    hàn
    guàn
  • jiǔ
    xiāo
    fēng
    dòng
    chái
    láng
    yuǎn
    liù
    yuè
    shuāng
    feī
    cǎo
    shù
    hán
  • guān
    kàn
    rén
    shì
    tiān
    mén
    beǐ
    wàng
    tíng
    kuān
  • xǐng
    fāng
    yǒu
    kuāng
    shí
    lüè
    mǎn
    huáng
    tài
    ān

原文: 使者东登太乙坛,云从霭霭汉衣冠。
九霄风动豺狼远,六月霜飞草树寒。
日观俯看人世隘,天门北望帝廷宽。
省方独有匡时略,满拟皇图与泰安。



猜您喜欢

登岳 其三

明代 杨祜

日观秦峰霞作标,扶桑夜见海门潮。
楼船方士何年到,玉简金书久寂寥。

登岳 其二

明代 杨祜

岱宗秋卧夜床清,万籁无声片月明。
何事仙人骑白鹿,碧霞洞口漫吹笙。

送张甥赴青州幕

宋代 王安石

人情每期费,之子适予心。
老饯城东陌,悲分岁暮襟。
少留班露草,遂往隔云林。
未笕青丘远,因风嗣好音。