《游一云寺(寺在晨台山下其地有菊》原文赏析

  • yóu
    yún
    zài
    chén
    tái
    shān
    xià
    yǒu
  • [
    míng
    dài
    ]
    shēn
    shí
    xíng
  • sàn
    chū
    píng
    lín
    qióng
    pān
    gāo
    lǐng
  • yáo
    wén
    fàn
    bêr
    yīn
    suì
    zhāo
    jìng
  • chén
    tái
    cuì
    píng
    quán
    zhù
    jīn
    jǐng
  • zhàng
    shì
    shàn
    dēng
    míng
    zhī
    yuán
    yǒng
  • qīng
    yún
    qiū
    tiān
    wàn
    qǐng
  • huì
    jié
    chóng
    yīn
    shū
    huáng
    sàn
    qīng
    yǐng
  • shēn
    shān
    gēng
    yōu
    zhì
    fēng
    měng
  • rào
    jìng
    meí
    tái
    shēng
    píng
    xuān
    meì
    lěng
  • zuò
    jiǔ
    zhī
    hái
    pán
    huán
    nòng
    jǐng
  • shèng
    yóu
    huàn
    yōu
    rán
    dòng
    shēn
    xǐng

原文: 散步出平林,穷攀度高岭。
遥闻梵呗音,遂入招提境。
晨台耸翠屏,菊泉注金井。
丈室禅灯明,祗园佛日永。
青浮云一丘,碧破天万顷。
古桧结重阴,疏篁散清影。
寺深山更幽,雨至风忽猛。
绕径莓苔生,凭轩衣袂冷。
坐久不知还,盘桓弄馀景。
胜游俱幻迹,悠然动深省。



猜您喜欢

江土

明代 史起蛰

溪云窈窕海天晴,槛外江流似掌平。
午梦醒来无一事,水云亭上看潮生。

宫词

明代 王可大

承明殿里谏章来,封事君王次第开。
此日升平边圉静,日斜犹自在平台。

答左虞

明代 顾云龙

雕虫堪厌弃,汗马亦浮沉。
问产家人薄,论交国士深。
一丘非豹隐,双剑或龙吟。
听罢青衿咏,悠悠伤我心。