《河阳诗》原文赏析

  • yáng
    shī
  • [
    táng
    dài
    ]
    shāng
    yǐn
  • huáng
    yáo
    róng
    tiān
    shàng
    lái
    lóu
    yǐng
    jìn
    zhōng
    tiān
    tái
    lóng
    tóu
    xiè
    jiǔ
    shòu
    寿
    beī
  • zhǔ
    rén
    qiǎn
    xiào
    hóng
    meí
    guī
    dōng
    lái
    shí
    cháng
    gōu
    qiàn
    mái
    yún
  • qiū
    móu
    luán
    guāng
    hàn
    líng
    zǒu
    huáng
    chén
    nán
    lǎo
    xīng
    xián
  • zhēn
    zhū
    róng
    piān
    xiāng
    zhōng
    dào
    mèng
    dào
    shuaī
    róng
    pāo
    liáng
    tiān
  • jiāo
    cái
    xiǎo
    zhuō
    jiá
    dié
    feī
    huí
    mián
    báo
    绿
    xiù
    shēng
    náng
    jiàn
    rén
  • kǒu
    hóng
    xiá
    shēn
    jué
    yōu
    lán
    lòu
    xīn
    xiāng
    huà
    qiǎn
    piǎo
    sōng
    shuǐ
  • chǔ
    weī
    jiào
    zhú
    zhī
    gāo
    bàn
    xīn
    xiě
    mián
    zhǐ
    西
    shì
    hóng
    shǒu
    gōng
  • hòu
    fáng
    diǎn
    bān
    bān
    hóng
    nán
    yàn
    feī
    jiǔ
    huā
    chuī
    西
    fēng
  • xiǎo
    lián
    chuàn
    duàn
    qīng
    tíng
    luó
    píng
    dàn
    yǒu
    kōng
    qīng
    wān
    diào
    sān
    qiān
    nián
  • lián
    fáng
    àn
    beì
    jiāo
    lóng
    shī
    湿
    yín
    zhù
    jìng
    jǐng
    kǒu
    píng
    luán
    chaī
    yìng
    yuè
    hán
    zhèng
    zhèng
  • zhī
    guì
    shù
    zài
    chù
    xiān
    rén
    xià
    shuāng
    jīn
    jīng
    bǎi
    chǐ
    xiāng
    fēng
    chā
    chóng
  • jìn
    yān
    hóng
    bàn
    róu
    绿
    bǎi
    láo
    shí
    duì
    yuè
    láng
    xiāng
    zhú
    qiān
    tiáo
    weí
    shù

原文: 黄河摇溶天上来,玉楼影近中天台。龙头泻酒客寿杯,
主人浅笑红玫瑰。梓泽东来七十里,长沟复堑埋云子。
可惜秋眸一脔光,汉陵走马黄尘起。南浦老鱼腥古涎,
真珠密字芙蓉篇。湘中寄到梦不到,衰容自去抛凉天。
忆得蛟丝裁小卓,蛱蝶飞回木绵薄。绿绣笙囊不见人,
一口红霞夜深嚼。幽兰泣露新香死,画图浅缥松溪水。
楚丝微觉竹枝高,半曲新辞写绵纸。巴西夜市红守宫,
后房点臂斑斑红。堤南渴雁自飞久,芦花一夜吹西风。
晓帘串断蜻蜓翼,罗屏但有空青色。玉湾不钓三千年,
莲房暗被蛟龙惜。湿银注镜井口平,鸾钗映月寒铮铮。
不知桂树在何处,仙人不下双金茎。百尺相风插重屋,
侧近嫣红伴柔绿。百劳不识对月郎,湘竹千条为一束。



猜您喜欢

郊下

唐代 白居易

西日照高树,树头子规鸣。东风吹野水,水畔江蓠生。
尽日看山立,有时寻涧行。兀兀长如此,何许似专城。

登龙昌上寺望江南山,怀钱舍人

唐代 白居易

骑马出西郭,悠悠欲何之。独上高寺去,一与白云期。
虚槛晚潇洒,前山碧参差。忽似青龙阁,同望玉峰时。
因咏松雪句,永怀鸾鹤姿。六年不相见,况乃隔荣衰。

蚊蟆

唐代 白居易

巴徼炎毒早,二月蚊蟆生。咂肤拂不去,绕耳薨薨声。
斯物颇微细,中人初甚轻。如有肤受谮,久则疮痏成。
痏成无奈何,所要防其萌。幺虫何足道,潜喻儆人情。