《春阴三首 其一》原文赏析

  • chūn
    yīn
    sān
    shǒu
  • [
    sòng
    dài
    ]
    xuē
    xuān
  • chūn
    yīn
    shèn
    chóu
    jié
    chuāng
    wài
    huā
  • shū
    zhú
    juān
    juān
    cǎo
    xīn
  • juàn
    zhōng
    cǎn
    shēng
    hào
  • xián
    shàng
    shū
    tàn
    juē
  • shí
    liú
    liàng
    nán
    zhuī
    shì
    shē
  • zhé
    yāo
    shòu
    beī
    zuò
    yǒu
    yōu
    huàn
    jiā
  • guān
    liǔ
    càn
    xīn
    绿
    huáng
    yín
  • zhǎn
    dàn
    xīn
    zuì
    tiān
    wài
    xié
  • yuè
    shěn
    bàn
    guī
    feī
    zào
  • yǎng
    tóu
    wàng
    míng
    míng
    yún
    zhē
  • fēng
    chén
    zhèng
    hūn
    àn
    táo
    xíng
    chá
  • yǐng
    hái
    xiào
    kuáng
    yóu
    dàng
    jiā
  • tóu
    qiáng
    yìng
    shì
    dùn
    ruò
    dǎo
    shé
  • xiān
    rén
    yíng
    jiù
    qīng
    chí
    bàng
    jiān
    jiā
  • fāng
    shí
    xiù
    wén
    jǐn
    fān
    tāo
    sàn
    qíng
    xiá
  • hǎo
    fēng
    mái
    yún
    jiā
  • dāng
    shè
    wàng
    qíng
    ào
    dān

原文: 春阴一何甚,愁结窗外花。
细雨打疏竹,娟娟草新芽。
眷此忽中惨,吾生浩无涯。
闲读几上书,可叹复可嗟。
时流谅难追,世路亦已赊。
折腰墨绶卑,坐有忧患加。
官柳粲新绿,黄鹂语淫哇。
把盏但心醉,天外日已斜。
魄月沈半壁,归飞噪啼鸦。
仰头望虚碧,冥冥密云遮。
风尘政昏暗,逃形乏浮槎。
顾影还自笑,狂游荡无家。
弩头强应世,钝若倒拔蛇。
先人营旧庐,清池傍蒹葭。
芳时绣文锦,翻涛散晴霞。
霁色故自好,风霾益云嘉。
何当舍此去,忘情傲丹葩。



猜您喜欢

题唐逊志(字仲珣)先生著临池偶得

近现代末当代初 吴未淳

谈书不泥迂说,落笔博显师承。
一卷临池偶得,八法盛代中兴。

过友人居留题

近现代末当代初 吴未淳

谈诗不守成说,好客应妨醉眠。
花草因公可敬,图书于我多缘。

同上夏午樵老师嘱作

近现代末当代初 吴未淳

枝头已炫红叶,渚畔仍抽荻芽。
乔木云天纵好,何如此地为家。