《重过玲珑山同皇四子追和倪太仆》原文赏析

  • chóng
    guò
    líng
    lóng
    shān
    tóng
    huáng
    zhuī
    tài
  • [
    qīng
    dài
    ]
    chén
    zhào
  • jūn
    jiàn
    lán
    beǐ
    zhuàn
    dōng
    yǒu
    shān
    zhú
    lóng
    tǎng
    féng
    西
    sēng
    wèn
    dìng
    shì
    líng
    jiù
    fēng
    rèn
    ěr
    héng
    kàn
    kàn
    guāng
    míng
    tóng
    miǎn
    huáng
    qiǎo
    yuán
    luó
    xiōng
    liàn
    shí
    yǒu
    fàn
    liú
    shì
    biāo
    yuán
    gōng
    yòu
    guài
    shén
    shòu
    zào
    lóng
    líng
    gāo
    zhǎng
    jìng
    weì
    dào
    xué
    wǎn
    zhuàn
    hán
    fēng
    yíng
    yíng
    xià
    kuī
    shì
    chǒu
    chǒu
    chū
    guǐ
    nán
    weí
    róng
    cōng
    cōng
    hái
    yún
    jià
    宿
    yīn
    xuě
    xià
    róng
    é
    xiān
    xiān
    níng
    dài
    qiǎn
    sāng
    xuán
    guī
    chóng
    bái
    háo
    tuán
    tuán
    dǐng
    xiàn
    xīn
    zhuó
    zhuó
    lián
    fēng
    shēng
    huáng
    àn
    zòu
    yǎo
    yǎo
    dòng
    guī
    chóng
    chóng
    yōng
    tiáo
    tiáo
    diāo
    diāo
    shǎn
    shǎn
    shuò
    shuò
    zhōng
    xīng
    zhōng
    máo
    zhòng
    xíng
    lüè
    jìn
    guāng
    tóng
    qǐng
    yán
    wài
    miào
    huàn
    huà
    tōng
    chū
    cóng
    shí
    zhī
    wài
    wàng
    jiǒ
    ruò
    jiàng
    xiāo
    weǐ
    tuì
    luò
    zhào
    hóng
    xuàn
    yuǎn
    ér
    jìn
    yán
    ruò
    shí
    liáng
    nán
    pàn
    zhī
    yǎn
    sōng
    shuāng
    líng
    báo
    qīng
    róng
    róng
    weǐ
    shé
    yǒu
    jiū
    shēng
    ruò
    xiàng
    shū
    gōu
    tàn
    shù
    gǎo
    huāng
    liáng
    jiāng
    ruò
    tuó
    fēng
    mái
    jīng
    xiān
    wēng
    qīn
    xún
    dāng
    miàn
    zhèng
    míng
    ruò
    tiān
    guān
    wài
    chǎng
    zhōng
    yǒu
    gōng
    liù
    jiǎ
    feī
    zhì
    dīng
    shén
    zhēn
    yōng
    beī
    ruò
    niǎo
    dào
    lòu
    ruò
    cán
    cóng
    fāng
    dāng
    wáng
    xuǎn
    shèng
    gāo
    zhāng
    sān
    miàn
    líng
    xīng
    hóng
    yīn
    gòng
    huò
    ruò
    shòu
    jué
    wǎng
    zhī
    rén
    shì
    biàn
    huà
    móu
    tiān
    gōng
    qián
    shí
    guò
    qiáng
    weí
    kuā
    nóng
    jūn
    cháng
    piān
    yǒu
    huì
    háo
    xuě
    yóu
    lián
    lóng
    shí
    weí
    jiǔ
    yuè
    yuè
    wàng
    luó
    dōng
    fēng
    sēng
    shì
    běn
    háo
    shén
    yáo
    zhào
    yuē
    líng
    lóng
    cóng
    shàng
    xiǎn
    huí
    tóu
    xiào
    shà
    shuaī
    qióng

原文: 君不见木兰北去路转东,有山不夜如烛龙。倘逢西僧问,定是灵鹫峰,任尔横看侧看光明同。缅昔娲皇巧,大圜罗其胸。补虚炼石有模范,特留此式标元功。又怪神禹迹,不受造物笼。巨灵高掌竟未到,异穴宛转栖寒风。盈盈玉女下窥视,丑丑出鬼难为容。匆匆还云夜假宿,皑皑阴雪夏不融。素娥纤纤凝黛浅,扶桑拂拂悬规重。白毫团团顶自现,新磨濯濯奁无封。笙簧暗奏窈窈洞,睥睨瑰立崇崇墉。条条刁刁噫气噫,闪闪烁烁中星中。毛举众形似,略尽光曈昽。请言其外郛,妙与幻化通。初从十里之外望突兀,炯若绛绡委蜕落照红。旋自远而近,岩若石梁南畔之偃松,霜零雹打青茸茸。委蛇黝纠兮,生若象鼻舒钩探束藁。荒凉寂历兮,僵若驼峰埋棘惊仙翁。侵寻当面正明目,詄若天关外敞中有宫。六甲飞符疑可致,五丁神力真毋庸。卑莫若鸟道,陋莫若蚕丛。方当王驱此选胜,高张三面凌星虹。因虚共一霍若兽决网,可知人事变化侔天工。前时过此一题句,强为吴语夸吴侬。忆君长篇忽有会,濡毫雪幕犹帘栊。时维九月月既望,波罗叶赤逾东枫。僧机图是其本号,神尧肇锡曰玲珑。喜从马上得险趣,回头笑煞扶衰筇。



猜您喜欢

宝坻道中

明代 李廷仪

疋马萧萧踏软沙,官亭驻马夕阳斜。
帝城回首三百里,民瘼关心几万家。
古巷夜深无吠犬,新垣月落有啼鸦。
此行莫叹瞻依远,几度羹墙见舜华。

送人还莆

明代 李廷仪

帝里逢春柳可攀,黄尘千丈拂衣还。
一官莫道是何物,万事不如归故山。
黄菊喜迎高士醉,白鸥今傍主人閒。
木兰陂上应相待,钓艇夷犹水一湾。

送陈骏之雷州教

明代 李廷仪

潞浒长歌泊小舠,旋收红叶煮霜螯。
雷庠今喜君来重,海国休云路去劳。
官舍绿屯椰叶暝,讲堂红映荔枝高。
天边作宦怜吾老,愁入乡园首重搔。